Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Ba, 9 tháng 4, 2013

Tưởng nhớ Trương Quốc Vinh. Thư riêng độc nhất của Đường Hạc Đức: “Tôi vẫn thương tích đầy mình”

Người dịch: Sayuri Cassiopeia 
Nguồn: http://www2.mingpaoweekly.com/contents/?id=26741

Tuần san Minh Báo số 2316 đăng tải bức hình chụp chung chưa từng công bố của Đường Hạc Đức và Trương Quốc Vinh trên trang bìa cùng tiêu đề: Tưởng nhớ Trương Quốc Vinh. Thư riêng độc nhất của Đường Hạc Đức: “Tôi vẫn thương tích đầy mình”

Và đây là câu chuyện trang bìa:


Ngày 1 tháng 4 năm 2003, Trương Quốc Vinh (Leslie) nhảy lầu tự sát từ khách sạn Mandarin.

Sau tang lễ của Leslie, nhờ vào sự giúp đỡ của quản lý và cũng là người bạn thân của anh lúc sinh thời - Trần Thục Phân, tuần san Minh Báo đã thực hiện một cuộc phỏng vấn qua điện thoại với “người bạn tri kỷ” của Ca Ca – Đường Hạc Đức (Daffy) đang trong đau thương vô hạn. Khi ấy Daffy bằng lòng “lên tiếng” vì muốn dẹp tan những tin đồn tiêu cực, không muốn Ca Ca đã ra đi tiếp tục phải chịu tổn thương. Trước lúc gác máy Daffy nói: “Tôi muốn lặp lại 2 câu này với Ah Jai lần nữa: Trời đất lâu bền rồi sẽ tận, tình này muôn thuở vẫn miên man.”

Đó là lần duy nhất anh nhận lời phỏng vấn.

Mấy năm qua, thỉnh thoảng Daffy vẫn tham gia các hoạt động của bạn bè thân thiết tổ chức. Thấy anh từng bước nguôi ngoai nỗi đau, bạn bè và các fan hâm mộ của Ca Ca chắc hẳn đều cảm thấy vui mừng nhẹ nhõm.

Ca Ca ra đi đã 10 năm, vào thời điểm đặc biệt này, chúng tôi một lần nữa nhờ Trần Thái giúp đỡ, hy vọng mời được Daffy trả lời phỏng vấn, nhưng anh chỉ đồng ý hồi âm qua email. Anh chia sẻ ba bức ảnh chụp chung vô cùng quý giá, đồng thời tự tay viết một bức thư, nói về tâm tình và tình hình gần đây của anh, còn dùng một câu trong ca khúc “Đời này kiếp này” của Ca Ca để bày tỏ nỗi lòng.

Đường Hạc Đức chia sẻ với Minh Báo ba bức hình chụp chung của anh và Trương Quốc Vinh. Bức ảnh có bối cảnh sân bóng là khi hai người đi du lịch Châu Âu năm 1998, đến Pháp xem chung kết World Cup (trận Pháp thắng Brazil 3-0). Trước đó họ không hề để lộ lộ trình với bạn bè, không ngờ Trần Thục Phân cũng đến xem trận đấu này, lần gặp tình cờ ấy mãi để lại ấn tượng sâu sắc với Trần Thái.

Hai bức còn lại được chụp năm 2000. Bức có cảnh đêm chụp ở Paris, bức trong phòng chụp trong dịp Trương Quốc Vinh đến Thái Lan mừng sinh nhật tuổi 44.





Toàn văn bức thư riêng của Đường Hạc Đức:


Trước tiên tại đây tôi muốn gửi lời cám ơn sự quan tâm của quý báo và tình cảm yêu mến của các fan hâm mộ Ca Ca.

Fan của Leslie đều là những người có hiểu biết. Tôi vô cùng cảm kích mọi việc họ đã làm vì Ca Ca, đồng thời cũng cảm ơn những lời thăm hỏi của họ qua thư từ, tin nhắn và đôi khi là cả việc xâm phạm không gian riêng tư của tôi. Những điều ấy đều làm tôi cảm động! Vì họ vẫn không quên Ca Ca!

Trước đây mỗi khi đến thời điểm đau thương này, tôi đều theo cách của chim đà điểu, bay qua Mỹ để trốn tránh hiện thực, nghĩ rằng như vậy có thể quên đi vết thương lòng. Nhưng nỗi đau mà cái ngày khắc cốt ghi tâm này đem lại không thể vơi bớt theo sự thay đổi của thời gian và không gian. Ngày tháng chảy trôi, vết thương nhìn chung đã liền sẹo, nhưng vẫn là thương tích đầy mình! Mấy năm nay tôi đều chọn cách ở nhà trải qua thời khắc mãi ám ảnh này. Cũng may còn có một nhóm bạn thân thiết và người nhà của Ca Ca thường xuyên thăm hỏi động viên tôi, ở bên tôi trong những ngày đau thương này!

Cuộc sống của tôi vẫn như trước, ngoài đánh cầu lông tôi vẫn gặp gỡ, liên hoan với bạn bè. Tôi đang học cách sống tốt mỗi ngày, tin rằng đó là cách tốt nhất để báo đáp người thân yêu nhất. Cuối cùng tại đây cho phép tôi nói với Leslie một câu: “Nguyện kiếp này hẹn ước, kiếp sau ta lại bên nhau.”

Chúc sức khỏe và hạnh phúc!

Đường Hạc Đức


~30/03/2013~


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét