Tìm kiếm bài trong Blog này

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Fan điên cuồng tại ga Tokyo và hình ảnh của một Leslie say


Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc


Ngay sau khi chúng tôi nhảy lên tàu ,thì tàu Shinkansen rời ga . Leslie ngồi bên cửa sổ và bên cạnh anh là anh Đường, trong khi một nhân viên và tôi thì ngồi phía sau họ. Mr K và một số các vệ sĩ khác ngồi phía trước và ở phía đối diện với Leslie. Leslie đã an toàn trên tàu, nên các vệ sĩ từ Osaka đã hoàn thành nhiệm vụ và họ rời khỏi.


Toa hạng nhất mà chúng tôi ngồi thì không đông nhưng tôi thấy một số fan hâm mộ cũng đã lên tàu tại nhà ga Osaka. Có khoảng 10 người đã lên toa của chúng tôi, họ đã mua vé toa hạng nhất từ người phục vụ hành khách xe lửa. Có lẽ là họ đã lên kế hoạch để được đi trên cùng một chuyến tàu đến Tokyo với Leslie. Tôi đã rất ấn tượng với hành động nhanh nhạy cũng như khả năng di chuyển của họ. Dù sao, đó cũng là một điều tuyệt vời để có thể bày tỏ tình yêu với người nào đó mà người đó được sùng bái với một tình yêu và niềm đam mê vô điều kiện. Nguyện vọng duy nhất của họ là được xem Leslie qua phim ảnh và các buổi hòa nhạc của anh và những điều đó đã đem đến cho họ những ước mơ và niềm hạnh phúc. Tôi đã ghen tị với niềm đam mê tinh khiết của họ khi nhìn thấy những tia sáng lấp lánh trong mắt họ.


Mặt khác, với Leslie, ngay sau khi anh ngồi xuống, anh đã quay lại và hỏi tôi :"Chị có chocolate hay cookies không ?". Tôi tình cờ mang theo một số snack trong túi giấy, vì vậy tôi đưa cho Leslie. Giữ túi giấy trong tay, Leslie ngay lập tức bắt đầu ăn quà vặt. Anh giống như một động vật nhỏ đang giữ tất cả các thức ăn trong tay mình. Anh Đường ngồi bên cạnh Leslie cũng lấy một ít snack và nhanh chóng ăn hết một lần.







Một lúc sau Leslie quay lại và hỏi tôi "Chị đã tốn khá nhiều tiền để mướn vệ sĩ phải không?", Vì vậy, tôi đã trả lời một cách quá mức với ý định để Mr K nghe thấy được từng lời :" Ồ, đúng vậy! Chúng tôi đã tốn khá nhiều tiền để bảo vệ anh mà kinh phí của chúng tôi hiện đang thiếu hụt". Leslie cũng nói với Mr K :"Oh, không! Anh không nên đòi tiền nhiều như vậy. Anh không phải tốn nhiều công sức để bảo vệ tôi. Tôi không phải là người quan trọng. Vui lòng giảm giá nha. Có lẽ đây sẽ là đủ ". Sau đó Leslie đưa túi snack ra. Chúng tôi đều bật cười với hành động đáng yêu đó. Leslie đang có một tâm trạng tốt, có lẽ bởi vì anh đã được tự do thoát khỏi chiếc xe hơi với các bức màn và đang ở trong toa tàu Shinkansen yêu thích của mình. Anh nói nhiều lần rằng:"Chúng ta hãy đi 'Zettai Hodai' khi chúng ta đến Tokyo nha ". Ban đầu, tôi nghĩ nó là cái gì đây, sau này tôi đoán nó chắc là` 'Tabe Hodai' (là một chỗ ‘all-you-can-eat’). Sau khi trò chuyện như thế một lúc thì Leslie đã ngủ gật.


Từ lúc tàu rời khỏi Osaka Station thì Mr K vẫn đang tiếp tục dõi mắt theo các fan ngồi phía sau chúng tôi . Cho đến lúc này thì các fan nữ vẫn đang ngồi lặng lẽ ở chỗ ngồi của họ, nhưng khi tàu đi qua Nagoya Station và Leslie đã ngủ gật, họ bắt đầu thực hiện kế hoạch là đi toalet từng người một ;Khi họ đi ngang qua chỗ ngồi của chúng tôi thì họ liếc nhìn Leslie đang ngủ . Dần dần nhiều fan hâm mộ khác đã kéo đến toa tàu của chúng tôi. Tôi nghĩ rằng họ đã nhận thông tin từ các phụ nữ trong toa hạng nhất của chúng tôi. Họ đi ngang qua và trộm nhìn Leslie trước khi đi đến toa kế tiếp, sau đó họ đã quay lại và tiếp đó họ mới quay về toa của họ. Một số người họ đã liều lĩnh cố tình rớt gì đó xuống sàn , sau đó từ từ nhặt lên , bằng cách sử dụng cơ hội này để nhìn Leslie rõ hơn. Tôi ngưỡng mộ họ khi tôi thấy rằng họ đã bất chấp tất cả chỉ để nhìn trộm Leslie .


Sau đó thì dường như Mr K nghĩ là đến lúc phải làm gì đó để ngăn họ lại. Khi người phụ nữ kế tiếp nhanh chóng đến nhìn Leslie , ông đột nhiên đứng dậy và đứng bên cạnh anh Đường khi cô ấy đi ngang qua do đó tầm nhìn Leslie của cô ấy đã bị che khuất bởi thân người của ông. Sau đó số lượng fan hâm mộ đến toa tàu của chúng tôi đã giảm đi.


Theo như những gì mà người hâm mộ quan tâm thì điều đó vô cùng tự nhiên khi mà họ muốn nhìn lướt qua Leslie khi họ đi trên cùng một chuyến tàu với anh. Có lẽ họ nghĩ, "Tại sao không? Không có gì để mất ". Tuy nhiên đối với Leslie, người vừa mới hoàn thành xong công việc của mình và muốn có một giấc ngủ ngắn mà không có bất kỳ sự quấy rối nào xảy ra, và điều đó cũng thật khó với một đám đông không bao giờ kết thúc của những người cố gắng đi ngang qua chỉ để trộm nhìn vào anh. Không nghi ngờ gì nữa, nghề nghiệp của Leslie là một nghệ sĩ chuyên nghiệp được gắn kết vào anh để công chúng nhìn thấy , nhưng anh cũng chỉ là một con người. Điều đó thật không dễ dàng để anh sống trong điều kiện như thế trong 24 tiếng một ngày. Vì vậy, tôi thật sự muốn anh được tự do trong thời gian riêng tư của mình mà không có sự quan tâm nào cả.


Mặc dù đã có một số sự cố trên tàu, không khí đã yên tĩnh so với những gì sắp xảy ra tại ga Tokyo sau đó nhưng điều này đã là một sự tạm lắng trước khi có một cơn bão.

Tôi nghĩ rằng khó khăn của chúng tôi đã được chấm dứt bởi vì chúng tôi đã làm khá tốt trong việc bảo vệ Leslie tại nhà ga Osaka nhưng đó là một sai lầm lớn. Các thông tin về chuyến tàu của chúng tôi đã được gửi đến các fan tại Tokyo ngay lập tức và rất nhiều người hâm mộ đã háo hức chờ đợi Leslie tại ga Tokyo. Tàu của chúng tôi vào ga với hàng dài fan hâm mộ. Tình hình vượt xa trí tưởng tượng của chúng tôi. Tôi cảm thấy chóng mặt, ngay cả bây giờ khi tôi nhớ lại những gì đã xảy ra tại ga Tokyo.


Khi tàu đi chậm lại và chúng tôi nhìn thấy một bầu không khí rất lạ, tất cả chúng tôi đã phải nín thở. Trên sân ga thì đầy phụ nữ. Họ phải biết được chính xác là Leslie ở toa tàu nào. Nơi mà toa tàu của chúng tôi dừng lại là một đám đông phụ nữ tụ họp. Ở phía trước của họ, 5 hoặc 6 bảo vệ đã cố gắng tạo thành một hàng rào, nhưng sức của họ là không đủ chống lại với rất nhiều phụ nữ . Khi Mr K nhìn thấy tình hình đó, khuôn mặt của ông trở nên căng thẳng và ông nói với các vệ sĩ trong xe hơi là chuẩn bị tác chiến. Trái tim tôi đã đập nhanh như thể sẽ có một cuộc chiến tranh thực sự bắt đầu. Nó sẽ vô cùng vất vả. Từ đáy lòng mình, sau tất cả những chuyện này tôi cảm thấy đó là một quyết định rất đúng để thuê các vệ sĩ chuyên nghiệp bảo vệ Leslie .


Ngay khi cánh cửa được mở ra, Mr K và các vệ sĩ khác bảo vệ Leslie trước khi bước vào sân ga bởi một vòng tròn kín bao xung quanh anh. Nhiều fan hâm mộ đã đổ xô về phía chúng tôi cũng với tiếng la hét của họ đến từ mọi hướng. Các bảo vệ sân ga đã làm việc hết sức , nhưng vô ích. Mr K và một số vệ sĩ vây quanh Leslie một cách chặt chẽ, sau đó họ đã thực hiện một cuộc lao đi nhanh chóng giống như một cơn gió thổi mạnh. Họ đã quá nhanh. Chạy ngay sau Leslie là anh Đường và chúng tôi theo sau anh ấy. Họ đã chạy quá nhanh, giống như các vận động viên . Tôi có thể hiểu được là những vệ sĩ phải chạy nhanh như thế khi tất cả bọn họ đã trải qua lớp đào tạo, nhưng tôi đã vô cùng ngạc nhiên, vì Leslie cũng chạy nhanh như họ và anh Đường cũng vậy. Trên tất cả những điều ấy thì tôi đã rất ấn tượng với sức mạnh thể chất của những người phụ nữ đó, họ vẫn tiếp tục chạy trối chết trong việc theo đuổi Leslie. Mr K vừa chạy vừa quay sang chúng tôi và hét lên :"Hãy giữ bình tĩnh! Theo chúng tôi ". Tuy nhiên chúng tôi chỉ có thể nghe thấy giọng nói của ông từ xa bởi vì chúng tôi đã quá chậm và bị bỏ lại phía sau.










Anh Đường đã chạy ở giữa chúng tôi với Leslie ở phía trước anh ấy và chúng tôi ở phía sau. Thỉnh thoảng anh quay lại một cách lo lắng để kiểm tra chúng tôi . Anh đã bị vây bắt giữa một rừng fan hâm mộ. Đám đông này nhanh chóng chạy xuyên qua sân ga đã tạo ra một khung cảnh kinh hoàng cho những người khác ở sân ga. Họ đã bước sang một bên với vẻ mặt hoảng hốt . Chúng tôi không biết chuyện gì đang xảy ra hay chúng tôi đang hướng về đâu trừ việc chúng tôi phải tiếp tục chạy nhanh như chúng tôi có thể. Tôi nghĩ rằng chỉ có Mr K biết những gì đang xảy ra và đi đâu.


Chạy được nửa chừng thì tôi cảm thấy khó thở, mất hết cả tinh thần, do đó tôi bắt đầu đi bộ. Khoảnh khắc ấy làm tôi nhớ lại cuộc đua marathon trong những ngày thơ ấu của mình và làm thế nào đó thì tôi luôn luôn là người ở phía sau, chỉ để cuối cùng đi bộ một mình. Đã có một số fan hâm mộ giống như tôi, cũng hết hơi và bị bỏ lại phía sau. Họ đi lảo đảo phía sau nhưng vẫn theo Leslie. Có lẽ họ nghĩ rằng tôi cũng là một trong số họ. Đối với tôi những giây phút thú vị nhất là khi họ đã đi qua hàng rào kiểm vé. Một đám đông lớn, gần như tất cả là phụ nữ, đã bất ngờ đổ xô để thoát ra khỏi cửa. Các hàng rào kiểm vé vẫn đóng cửa và một số người hâm mộ chỉ cần ném vé của họ vào các trạm viên đứng gần đó, những trạm viên đó đã nhìn theo một cách vô vọng với sự sững sờ.


Tôi gần như bắt kịp với nhóm cuối cùng của đám đông khi tôi thấy một số lượng lớn người tụ tập xung quanh một vòng tròn trong một không gian mở. Khi tôi đi đến gần họ tôi thấy các vệ sĩ đã kiểm soát được đám đông; họ đã cản trở đám đông fan hâm mộ bằng cách tạo thành một vòng tròn và ở chính giữa của vòng tròn là 2 chiếc xe hơi. Leslie và anh Đường ở một trong 2 chiếc đó . Họ dường như là đang chờ đợi chúng tôi và ngay khi chúng tôi lên xe, cả hai chiếc xe chạy đi ngay lập tức. Tôi không biết là Leslie có để cho fan hâm mộ thấy mình hay anh có vẫy tay chào họ không, nhưng nếu anh đã làm những điều ấy thì chắc chắn là fan hâm mộ vô cùng vui sướng khi những nỗ lực của họ đã được đền đáp xứng đáng.


Khi chúng tôi về đến khách sạn Park Hyatt thì trời đã tối. Chúng tôi đã không chọn khách sạn này cho sự kiện ký tên đầu tiên để tránh sự hỗn loạn nhưng lần này chúng tôi quyết định chọn khách sạn theo mong muốn của Leslie vì nơi này có tiếng là bảo đảm về an ninh. Leslie dường như thoải mái ở trong khách sạn này. Ngay sau khi anh bước vào phòng, tình trạng căng thẳng của anh tiêu tan, nét mặt của anh trở nên ôn hòa và bình tĩnh. Khi anh nhìn thấy một giỏ trái cây trên bàn, anh mở ribbon bóc vài trái nho và nói rằng : "Trông ngon ghê". Sau đó, anh mời tôi .


Chúng tôi đã đi đến một nhà hàng 'Syabu-Syabu' "all you can eat " mà Leslie đã khăng khăng đòi đi khi anh ở trên tàu Shinkansen. Nhà hàng ở Azabu thì có một nhà hàng chuyên về Shabu Shabu mà nhìn từ bên ngoài thì trông giống như một quán rượu. Giá cả khá hợp lý đối với những nhà hàng như vậy. Dù sao Leslie cũng không phải là người ăn nhiều ngay cả đó là chỗ " all you can eat . Đối với Leslie giá cả hay số lượng không quan trọng, thay vào đó dường như là anh muốn khám phá phong cách ăn uống thú vị này, đó là bạn phải trả cùng một mức giá bất kể bạn ăn bao nhiêu . Tôi nghĩ rằng không có nhà hàng như vậy ở Hong Kong. Hệ thống này chỉ có thể tốt ở Nhật Bản nơi mà người dân thường không ăn nhiều.










Mỗi khi được phục vụ 1 dĩa thịt to, Leslie đã nhận nó với một tiếng hét vui sướng. Sau đó, đột nhiên anh hạ thấp giọng nói của mình và bắt đầu nói chuyện với anh Đường bằng tiếng Quảng Đông. Tôi đoán từ cử chỉ của họ, dường như là họ tranh luận về giá cả của những dĩa thịt. Họ không có vẻ đồng ý và tiếp tục tranh cãi về vấn đề đó. Người dân Hong Kong được biết đến là những người có ý thức về tiền bạc và dường như rất cụ thể về điều đó. Dù sao thì tôi cũng không thể nhịn cười với sự quan sát đáng yêu này.


Sau khi trò chuyện với anh về nhiều điều trong một lúc, tôi đột nhiên nhận thấy rằng Leslie đã không đề cập đến bộ phim mà anh đã lập kế hoạch làm đạo diễn. Bằng cách nào đó tôi cảm nhận rằng Leslie đã có ý định tránh nói về chủ đề đó vì vậy tôi đã trì hoãn lại vấn đề đó khi suy nghĩ có thể là kế hoạch đã gặp một số khó khăn. Ít nhất đó là ấn tượng của tôi, nhưng sau này khi tôi nghĩ về nó một cách cẩn thận, tôi nhớ rằng anh không chỉ đề cập đến chuyện làm đạo diễn phim mà còn là tất cả những công việc như là đóng phim hay ca hát. Bây giờ suy nghĩ lại thì tất cả những chuyện anh nói vào hôm đó chủ yếu là các vấn đề cá nhân như ngôi nhà mới của anh và các tay săn ảnh đã chực chờ 24 tiếng xung quanh nhà anh, chuyện đi du lịch, một chuyện thú vị về lễ cưới của bạn anh, lời lỗ trên thị trường chứng khoán và vv. Vào ngày đó Leslie đã cười rất nhiều, thậm chí anh Đường cũng cười một cách thân tình, đó là điều bất thường nhất của anh ấy. Đó là một kỷ niệm ngọt ngào còn đọng lại đến tận bây giờ.


Mặc dù chúng tôi biết rằng chúng tôi sẽ có một ngày khó khăn cho sự kiện ký tên 1000 chữ ký vào ngày hôm sau, nhưng chúng tôi không thể ngừng uống và trò chuyện cho đến khi chúng tôi đã hoàn toàn say vào đêm đó. Sau đó, Mr K đã sắp xếp để đưa Leslie và anh Đường trở về khách sạn trong khi chúng tôi cũng đã được đưa về nhà bằng xe hơi. Trước khi về nhà, chúng tôi muốn chụp vài tấm hình, nhưng không ai có máy ảnh nên tôi đã phải cấp tốc mua một máy ảnh tại một cửa hàng. Chúng tôi thay phiên nhau chụp với nhiều người khác. Những tấm hình được rửa ra vào ngày hôm sau. Khi tôi xem qua, tôi đã bật cười cùng với nhân viên của mình khi thấy rằng chúng tôi đã vô cùng ngớ ngẩn trong những tấm hình đó . Tất cả các tấm hình bị mờ. Chúng tôi đã hoàn toàn say và nhìn hết sức ngu ngốc với sự phối hợp, cân bằng kém. Thậm chí là tất cả chúng tôi không thể ngồi thẳng vào chỗ ngồi của mình, thay vào đó chúng tôi đã nghiêng ngả với nhau một cách cẩu thả. Nhìn chúng tôi vô cùng lôi thôi lếch thếch, Leslie là người duy nhất vẫn có thể duy trì một mức độ nhất định của sự chỉnh tề. Chúng tôi nhìn những tấm hình với sự ngưỡng mộ và nói rằng :"Anh ấy thực sự là một ngôi sao! Anh vẫn khác hẳn với mọi người dù trong tình trạng như vậy ". Dù là như thế nhưng tôi vẫn quyết định không đưa ra các tấm hình của Leslie, tôi nghĩ anh rằng sẽ không muốn nhìn thấy bề ngoài nhăn nheo như vậy.

***




7 nhận xét:

  1. Chào bạn, mình thấy blog này cũng thường xuyên viết bài về Ca Ca, chứng tỏ bạn là người rất rất hâm mộ và cuồng nhiệt Ca Ca dù him không còn nữa. Mình cũng rất hâm mộ Ca Ca

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. @AntonyVietnam: Cảm ơn bạn đã theo dõi blog. Thiệt ra đây là blog lưu trữ của mình và bạn bè - những người yêu quý Ca Ca. Ca Ca thật sự là một ngôi sao tuyệt vời không thể nào quên lãng.

      Xóa
  2. Ừh, hâm mộ bạn quá trời. Bởi vậy mới thấy được sức mạnh tình iu với Ca Ca hen..

    Trả lờiXóa
  3. Bài viết này vui quá! Mình đọc tới đâu... thấy tức cười tới đó ! Khủng hoảng cho Leslie qua !

    Trả lờiXóa
  4. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  5. Biết đến Ca Ca rất muộn, nhưng blog của bạn thực sự đã mang đênd nhiều thông tin. Cám ơn bạn. Mình rất hay thường vào đây, dù luôn là đọc chùa haha. Dù sao cũng rất cảm ơn tâm huyết của bạn dành cho Leslie.

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn tâm huyết bạn đã dành cho Leslie.

    Trả lờiXóa