Tìm kiếm bài trong Blog này

Chủ Nhật, 29 tháng 7, 2012

Mùa thu năm 2001. Một tai họa lớn trước sự kiện ký tên

Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc


Chúng tôi quyết định rằng sự kiện ký tên của cuốn sách "" nên được tổ chức tại Tokyo và Osaka. Các công việc chuẩn bị cho sự kiện này đã gặp rất nhiều khó khăn hơn là chúng tôi đã nghĩ.. Việc xếp hàng qua đêm của nhiều người hâm mộ xung quanh Tokyo Forum ở sự kiện trước đó đã trở nên nổi tiếng khắp tất cả các cửa hàng sách. Nhiều cửa hàng sách lớn thích hợp để tổ chức sự kiện thì đã từ chối hợp tác với chúng tôi bởi vì mối lo của họ về việc tổ chức sự kiện sẽ gây ra một sự bất tiện cho những hàng xóm xung quanh cũng như các vấn đề khó khăn về an ninh. Có một số cửa hàng đã nhiệt tình chấp nhận, nhưng các cửa hàng đó lại không có khả năng tổ chức một sự kiện cho một nghìn người. Do đó các cuộc đàm phán của chúng tôi bị bế tắc với một loạt các vấn đề. Sau nhiều tháng đàm phán, cuối cùng thì chúng tôi cũng được hợp đồng chắc chắn với cửa hàng chính của Book Centre ở Tokyo và Maruzen tại OCAT, Nada ở Osaka.


Theo lịch trình của các cửa hàng sách, chúng tôi quyết định rằng sự kiện sẽ bắt đầu ở Osaka vào ngày 29 tháng 9, sau đó tại Tokyo vào ngày 30. Mặc dù chúng tôi có thể quản lý các địa điểm tổ chức sự kiện nhưng chúng tôi vẫn có một trở ngại lớn là làm thế nào để Leslie di chuyển từ Osaka đến Tokyo một cách an toàn mà không có bất kỳ vấn đề gì. Cân nhắc về những nguy hiểm có thể xảy ra với anh, máy bay sẽ là lựa chọn tốt hơn, nhưng Leslie lại thích dùng tàu điện. Nếu chỉ đơn thuần là ở Tokyo thì chúng tôi sẽ dễ dàng xử lý hơn , nhưng với chuyện Leslie đi từ Osaka đến Tokyo bằng tàu điện thì với chúng tôi là quá khó. Do đó sau khi xem xét các tình huống khác nhau, chúng tôi quyết định yêu cầu công ty bảo an của Mr K lo về vấn đề an ninh cho Leslie.




Mr K đã từng làm việc cho Leslie như là một vệ sĩ khi Leslie đến Nhật để tổ chức buổi diễn hoặc tham dự liên hoan phim quốc tế Tokyo. Tuy nhiên tôi cũng tự hỏi liệu chúng tôi có thể đủ khả năng để lo điều đó với số tiền thu được từ việc bán cuốn sách ảnh vì nó sẽ không được nhiều như những buổi biểu diễn, liên hoan phim. Khi tôi hỏi rụt rè hỏi Mr K về chuyện bảo vệ cho Leslie, ông nói : " Anh Leslie rất là đặc biệt, tôi sẽ cố gắng hết sức cũng như vô cùng hân hạnh được làm việc với anh Leslie ".


Việc sản xuất của cuốn sách ảnh cuối cùng đã được hoàn thành đúng thời hạn. Kế hoạch của chúng tôi cho sự kiện ký tên cũng đã được hoàn tất, thậm chí cả vấn đề an ninh cũng được sắp xếp hoàn hảo. Tất cả mọi việc đều chạy một cách trơn tru hay là vì tôi nghĩ vậy , nhưng đột nhiên một sự cố lớn và bất ngờ đã xảy ra trước sự kiện ký tên.


Đó là ngày 11 tháng 9, 2 tuần trước khi sự kiện ký tên. Lúc đó tôi đang nói chuyện với các nhân viên của tôi về sự kiện ký tên trước được tổ chức ở Tokyo. Chúng tôi nhớ gần như cùng một thời gian khoảng 2 năm trước đây, đã có những chuyện trên tạp chí "Sun " làm chúng tôi suýt nữa là hủy sự kiện ấy. Sau đó, đột nhiên một người nào đó đã báo những tin tức gây sốc với bộ phận biên tập trong khi chúng tôi đã nói chuyện trong phòng biên tập. Đó là những tin tức của vụ tấn công khủng bố 911.Một chiếc máy bay bị tấn công bởi những kẻ khủng bố đã đâm vào Tòa Tháp Đôi của Trung tâm Thương mại Thế giới tại Manhattan, New York dẫn đến sự sụp đổ của hai tòa tháp. Đồng thời các sự cố tương tự xảy ra ở những nơi khác ở Mỹ .Toàn thế giới rung động bởi cuộc tấn công khủng bố quy mô lớn này.




Ban đầu tôi nghĩ rằng tai họa này không ảnh hưởng đến sự kiện ký tên của Leslie trong bất kỳ hoàn cảnh nào, nhưng thật ra tôi đã sai. Những cuộc tấn công đã được Al-Qaeda thực hiện, có nhiều suy đoán rằng họ sẽ khởi động các cuộc tấn công tương tự ở tất cả các nước tiên tiến có sự hỗ trợ của Mỹ một cách phổ biến rộng rãi. Có tin đồn rằng các hãng hàng không tại Nhật Bản hoặc Hong Kong sẽ trở thành mục tiêu của họ, và thêm nhiều hơn, ngay cả Tokyo cũng sẽ nguy hiểm. Kết quả là có rất nhiều mail và các cuộc gọi từ người hâm mộ tới tấp bay đến văn phòng của chúng tôi. Có ý kiến phản đối đến từ hai phe. Một nhóm thì nói: "Mấy người sẽ hủy bỏ sự kiện chứ? Vui lòng tiến hành sự kiện này mà không có vấn đề gì có thể xảy ra! "! Và nhóm khác thì nói:" Mấy người sẽ làm gì nếu có chuyện xảy ra với Leslie? Mấy người nên hủy bỏ sự kiện này! ". Cả hai nhóm đều vững chắc với đề xuất của mình, họ yêu cầu chúng tôi phải tìm ra một lý do thỏa đáng. Chúng tôi đã chuẩn bị cho sự kiện này với sự thận trọng tuyệt vời, nhưng không bao giờ chúng tôi tôi nghĩ đến khủng bố trên toàn thế giới lại là chướng ngại của chúng tôi.


Cá nhân mình, tôi không nghĩ rằng Nhật có thể sẽ bị tấn công sớm. và cũng không có khả năng là Leslie sẽ bị thương trong hai tuần anh ở Tokyo. Tất nhiên tôi không thể chắc chắn 100 %, nhưng nếu chúng tôi bắt đầu nghĩ về khả năng tối thiểu, thì những kế hoạch ở tương lai thì khó mà đạt được, với tất cả những nỗ lực tuyệt vời, tôi quyết định tuyên bố rằng sự kiện này sẽ không được hủy bỏ, mặc dù nhận được rất nhiều cảnh cáo và khiển trách từ một số người hâm mộ.


Tuy nhiên mặt khác, tôi cũng đã có một linh cảm xấu trong lòng vì phản ứng của Leslie đối với vụ "The Sun" đã in vào tâm trí của tôi. Lần này sự suy đoán của tôi đã thành sự thật. Một vài ngày sau đó, Leslie gọi điện cho tôi : "Tôi nghe nói Nhật Bản hiện đang rất nguy hiểm. Tokyo và Osaka hiện đang trong vòng kiểm soát. Có đúng vậy không? Nếu vậy, đi bằng đường hàng không cũng có vẻ nguy hiểm. Chúng ta nên hủy bỏ sự kiện này ".


Tôi có thể tưởng tượng được là một số phương tiện truyền thông ở HK đã thổi phồng lên sự nguy hiểm ở Nhật Bản. Từ kinh nghiệm của mình, nhận thức của tôi về Leslie là anh không ngại bất kỳ khó khăn nào khi anh đã có ý định tích cực, trong khi anh có xu hướng mất chủ ý một cách dễ dàng,thì ý định của anh trở nên tiêu cực giống như một hòn đá lăn xuống dốc. Để làm cho anh tích cực lại, tôi đã giải thích với anh rằng phương tiện thông tin ở Hong Kong đã đưa tin một cách cường điệu ; Nhật Bản không nguy hiểm và cũng không ở trong vòng kiểm soát, và sự kiện của chúng ta sẽ không bị huỷ bỏ. Tôi đã cố gắng thuyết phục anh không hủy bỏ sự kiện. Tuy nhiên, Leslie dường như không có tâm trạng để lưu trú tại Nhật trong một thời gian dài vì vậy anh đã quyết định hủy bỏ kế hoạch trước đó của anh là đi du lịch ở những nơi khác ở Nhật thay vào đó là trở về Hong Kong ngay lập tức sau sự kiện ở Tokyo.



Tối ngày 28 tháng 9, Leslie đến Sân bay quốc tế Kansai. Ở phòng chờ đã có nhiều người hâm mộ đến trước đó, nhưng tôi cảm thấy thoải mái hơn vì tôi đã uỷ thác tất cả các trách nhiệm an ninh cho Mr K và nhân viên của ông ấy. Tôi biết điều này có thể là một nhận xét thiếu thận trọng vì tôi là người đã yêu cầu dịch vụ bảo vệ của Mr K, nhưng sự thật là tôi cảm thấy rằng đó không phải là phong cách của Leslie bước đi với rất nhiều vệ sĩ mạnh mẽ xung quanh. Mặc dù điều đó làm cho anh trông giống như một VIP, nhưng vì sự an toàn của Leslie thì tôi thực sự không có sự lựa chọn nào khác mặc dù tôi đã nghĩ rằng nếu đây là quyết định đúng để thực hiện tổ chức sự kiện ký tên.


Thời gian đã trôi qua 2 năm kể từ sự kiện lần trước. Lúc đó Leslie đã nói: " Sẽ không có vấn đề gì đâu. Tôi sẽ tự đi xe buýt ở sân bay". Trong 2 năm qua, vị trí của anh trong thế giới giải trí Nhật đã thay đổi rất nhiều và Leslie đã cùng thay đổi theo một cách nào đó. Tôi không thể mô tả điều đó bằng từ ngữ ngoại trừ đó là 'một số thay đổi'. Mặc dù tại thời điểm đó Leslie đã đứng trước mặt tôi mỉm cười như mọi khi , nhưng có cảm giác xa cách như thể anh đã đi rất xa. Tôi đã nhớ đến cái ngày khi chúng tôi đã rất ngạc nhiên bởi sự quá khích của các fan, cả hai chúng tôi đã chạy tay trong tay ra chỗ đậu xe giống như trong một bộ phim hài kịch. Những ngày đó dường như là đã xa.


Leslie đã được ở khách sạn Westin tại Osaka. Khi chúng tôi đến khách sạn thì ở lobby fan hâm mộ đã đợi đông ngẹt . Leslie và Mr Tong được hộ tống bởi các nhân viên khách sạn và nhân viên bảo vệ, vào thang máy đặc biệt đưa họ trực tiếp lên tầng lầu nơi họ ở. Sau khi nhận được thông tin từ nhân viên khách sạn là không có ai lang thang xung quanh ngoại trừ nhân viên của chúng tôi, Leslie và Mr Tong đã đi vào phòng của họ. Phòng của chúng tôi và phòng của Mr K thì đối diện với phòng của Leslie. Các phòng khác gần cận bên có vẻ trống không có khách. Sau đó, đột nhiên có một số phụ nữ cùng tiến đến phòng của chúng tôi. Họ bị các bảo vê chặn lại hỏi:" Mấy chị ở tầng này à ? Mấy chị có thể cho chúng tôi biết số phòng của mấy chị không?".Họ được các bảo vệ đưa ra ngoài , bọn họ đã phàn nàn :" Tại sao chúng tôi phải trả lời các câu hỏi như vậy? " . " Chúng tôi chỉ đi bộ dọc theo hành lang, mặc kệ chúng tôi " Hoặc " Làm thế nào mà khách sạn không cho phép những người không phải là khách hàng của họ đi vào bên trong khách sạn? ".


***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét