Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

Phỏng vấn PhotoBook 1999 (phần 2)



All About Leslie
*Phỏng vấn Leslie
*

PhotoBook 1999
Dịch bởi: heobeo & vô sắc
Xem phần trước: LINK


Tình yêu và Hôn nhân.

“Hãy nói về bản thân anh đi. Mọi người thường nghĩ anh là một “Người đàn ông bí ẩn” và cho là sức quyến rũ của anh phát ra từ đó … ?”

“Tôi cho đó là vì tôi thường ít cung cấp thông tin về bản thân, và tôi luôn muốn được giữ gìn sự riêng tư của mình. Nhưng nó cũng không có nghĩa là tôi đang giấu diếm mọi người đâu. Đó là lý do vì sao tôi mở tiệm cà phê, một nơi để tôi gặp gỡ các fan, là nơi họ có thể xin chữ ký và chụp hình với tôi một cách thoải mái. Cánh cửa của tôi luôn luôn mở rộng. Nhưng mặt khác tôi cũng không muốn cởi mở hết cuộc sống riêng của tôi. Mọi người đã từng hỏi tôi “Sao cậu chưa kết hôn đi ?”. Tôi nghĩ đó là vấn đề rất riêng tư và tôi không bắt buộc phải trả lời.

“Nhưng fan của anh rất háo hức đựơc biết mà. Tại sao một người đàn ông quyến rũ như anh lại không muốn kết hôn chứ ?”

“Thật hả ? (cười to). Thẳng thắn mà nói tôi không tin vào hôn nhân. Các anh chị em tôi đã li dị. Ba mẹ tôi cũng không thuận hòa với nhau. Có lẽ tôi sẽ không kết hôn đâu nhưng tôi muốn có một căn nhà của riêng tôi, một nơi để nghỉ ngơi, nơi tôi có thể trang hòang mọi thứ cho nó như ý tôi thích.”

"Anh đã từng nghĩ đến chuyện kết hôn ?"

"Đúng vậy. Lúc ấy tôi 22 tuổi. Cô gái ấy lớn hơn tôi một chút. Chúng tôi đã nghĩ đến chuyện kết hôn. Tôi đã có thái độ nghiêm túc khi quyết định chuyện này. Nhưng cô ấy vì chuyện này mà suy sụp tinh thần. Tôi không biết tại sao .Có thể lúc ấy chúng tôi còn quá trẻ để nghĩ đến chuyện này. Sau những chuyện ấy là 1 kết thúc buồn.

"Bởi vậy sau này anh đã không muốn kết hôn nữa ?"

"Không. Có thể tôi đòi hỏi nhiều, cả hai phía từ bản thân tôi và đối phương. Khi mọi người hạnh phúc vui vẻ với loại B, tôi thì không tranh giành vô ích. Tôi kiếm loại A. Anh Đường thường nói tôi là 1 người luôn đòi hỏi sự hoàn thiện. Đôi khi, mọi người nghĩ chuyện đó là tốt, nhưng vẫn khôngthể làm tôi hài lòng. Tôi không nghĩ là mình có thể hạ thấp sự đòi hỏi để bị tổn thương".

"Điều này cũng ứng dụng vào phụ nữ ?"

"Khi tôi yêu 1 người phụ nữ, tôi có huynh hướng đòi hỏi nhiều cô ấy. Rồi thì tôi nhận lấy thất vọng. Bây giờ tôi đã 42 tuổi. Hầu như tôi đã trải qua cái thời dễ xúc cảm và hành động nông nổi rồi."

"Nhưng tôi dám chắc là đã có nhiều người ngưỡng mộ anh."

"Tôi không biết. Ở tuổi như tôi thật không dễ yêu chút nào. Nếu có ai đó nói với tôi : " I love you " Tôi sẽ hỏi : " Tại sao ? " (Ca ca cười to). Bên cạnh tình yêu, chúng tôi còn phải thông hiểu nhau. Tôi phải nghĩ về tương lai, tính cách, phong cách sống, những chuyện như thế thường trong tâm trí tôi. Giống như với mẹ tôi , khi sống chung với nhau tôi và mẹ đã tốn nhiều thời gian để thông hiểu nhau. Dĩ nhiên thật là hoàn hảo nếu cả hai có một tình yêu sâu sắc và thông hiểu nhau."

"Ý anh là tình yêu tình thần rất quan trọng ?"

"Đúng, tình yêu tinh thần quan trọng hơn tình dục. Dĩ nhiên tôi không phủ nhận tầm quan trọng của tình dục." (Ca ca lại cười to)

"Vậy để tôi hỏi anh ? Ai là người anh yêu nhất ?"

"Trước tiên đó bản thân tôi. Theo ý tôi, tôi nghĩ rằng khi tôi thật sự yêu một ai đó, tôi không quan tâm đó là nam hay nữ."

"Anh muốn nói anh là người lưỡng tính ?"

"Ý của tôi là khi hai người yêu nhau, thì chỉ có tình yêu là quan trọng."


Với cương vị là “Ngôi sao”

“Trong các buổi hòa nhạc và bộ phim của anh như “Farewell to My Concubine” và “Happy Together” anh đã biểu lộ ra sức hấp dẫn “chệch khỏi giới tính” của anh với khán giả, có phải anh đang cố đưa ra một thông điệp nào đó ?”

“Không, không có gì liên quan cả đâu. Khi Trần Khải Ca mời tôi tham gia “Farewell to My Concubine” ông đã nói rằng tôi trước đó toàn dự tuyển cho các vai diễn thuần chất. Ông muốn nhìn nhận tôi như một diễn viên nghiêm túc thực sự và nghĩ tôi có thể thử đảm nhiệm một vai nữ tính hơn.”

“Như trong “Happy Together”, đồng tính luyến ái vào thời điểm đó đang là một đề tài nóng bỏng tại Hong Kong. Tôi nghĩ có lẽ sẽ rất thú vị nếu tôi đóng một vai đồng tính. Và trong buổi ca nhạc, tôi muốn tạo ra một chút gì đó gây hưng phấn. Ý tưởng đi trên đôi giày cao gót đỏ là của một đạo diễn nghệ thuật. Nó bắt nguồn cảm hứng từ David Bowie đã làm điều này nhiều năm trước. Anh ấy nghĩ đó hẳn là một ý tưởng hay nếu chúng tôi đưa hình ảnh này vào châu Á. Thực ra tôi muốn tạo một hình thức nào đó liên quan đến Kinh kịch nhưng gặp phải vấn đề rắc rối về hóa trang và việc thay trang phục. Vi vậy tôi nghĩ đến điều gì khác có liên quan đến ca khúc “Red”, như việc tô son môi chẳng hạn. Nhưng những khán giả ở quá xa sân khấu có lẽ sẽ không nhìn rõ được. Vì vậy, cuối cùng nó đã được dàn dựng với đôi giày cao gót đỏ và son môi màu đỏ.”

“Trong các buổi hòa nhạc và một số phim của anh, anh cho chúng tôi cảm giác là anh ích kỷ và đôi khi tự yêu bản thân mình quá. Anh nghĩ sao về điều này ?”

“Vâng, tôi đồng ý là tính cách một số vai diễn của tôi thực sự là rất thích bản thân mình trở thành trung tâm. Còn với bản thân tôi, tôi có thể nói gì nhỉ … (một khoảng im lặng dài). Tôi luôn muốn đem đến cho khán giả những điều tốt nhất mà tôi có thể làm được, dù đó là buổi hòa nhạc hay bất cứ bộ phim nào. Nhưng khi đã rời bỏ công việc, tôi thực sự không quan tâm lắm đến vẻ bề ngoài của mình. Bạn sẽ không tìm được tấm hình nào của riêng tôi tại nhà tôi đâu, và tôi cũng hiếm khi soi gương.”

“Nhưng sự thật là anh trông rất bảnh trai . Khi nhìn bản thân mình trong gương, anh nghĩ gì ?”

“Wow, một anh chàng mới bảnh làm sao!”, anh phá lên cười lớn . “Không, tôi đùa đấy. Tôi không nghĩ tôi có thể nhận xét về ngoại hình của mình đâu. Tôi đã quá quen với nó rồi.”

“Ngày trước, tôi từng bị cho là “lạnh lùng” hoặc “kiêu ngạo” vv. Thực ra tôi là người thắng tính và khá nhiệt tình. Có lẽ chính điều này đã đem đến nhiều rắc rối. Nhưng không có gì liên quan đến việc tự yêu bản thân mình ở đây cả.”

“Mọi người thường miêu tả anh là “dễ thương”, “bảnh bao”, “sexy”, anh thích từ nào nhất ?”

“Nếu là fan, tôi sẽ thấy rất vui vì những lời nhận xét này, nhưng nếu là bạn, tôi không thấy thích lắm nếu họ chỉ quan tâm đến vẻ ngoài của tôi đâu.”

“Vậy thì anh thích được gọi như thế nào ?”

“ “Chàng trai tốt”, tôi nghĩ vậy nghe hay hơn.”

“Anh là một “Ngôi sao” trong mắt của chúng tôi, liệu “Ngôi sao” đây là vai trò anh đóng hay đó là con người thật của anh ?”

“Thực là một câu hỏi khó ! Trước đây tôi chưa từng nghĩ nhiều về điều này. Tôi không nghĩ là tôi đang đóng vai nào cả. Có lẽ nên nói đó chính là con người thật của tôi. Tôi, bản thân tôi, và Leslie – một diễn viên luôn hòa hợp với nhau. Tôi phải nói rằng tôi có những phẩm chất và đủ tài năng để trở thành một ngôi sao.”

“Giống như kính vạn hoa, một con người có rất nhiều mặt trái ngược nhau. Nhưng giới truyền thông và khán giả chỉ có thể nhìn ra một phần nhỏ của chúng ta thôi. Họ sẽ phán xét những gì họ nhìn thấy, đôi khi họ bị ấn tượng sai. Fan hâm mộ thích liên tưởng với thần tượng bằng các câu chuyện thần tiên cổ tích và giới truyền thông thì luôn có khuynh hướng phóng đại và thêm mắm dặm muối vào các bài viết, tiêu đề.”

“Là một siêu sao ắt hẳn anh phải chịu rất nhiều áp lực nặng nề, anh thường làm cách nào để giảm bớt căng thẳng ?”

“Anh phải học cách để thư giãn. Tôi thích đi du lịch. Tôi sẽ đến nơi mà không ai biết đến tôi. Một trong những liệp pháp yêu thích của tôi trong những ngày này là “hot springs” . (giống 1 kiểu spa ấy nhỉ)”

“Anh có tiếng tăm, tiền bạc, vẻ điển trai, sức quyến rũ và vị thế. Đó là giấc mơ của tất cả mọi người, có điều gì anh cho là anh chưa đủ tốt không ?”

“Có lẽ là học vị của tôi”, anh nói sau một sự im lặng ngắn. “Tôi rất hy vọng có thể hoàn tất việc học đại học, va nếu có thể, lấy được bằng tiến sĩ. Có quá nhiều thứ để học từ trường lớp.”




Với cương vị “Một diễn viên”

“Anh có thích xem đi xem lại các bộ phim của anh nhiều lần không, hay là anh ít khi xem chúng ?”

“Tôi nghĩ là vế sau đấy. Mỗi khi tôi xem lại một bộ phim, tôi cứ luôn tự phê bình lối diễn của tôi là “chưa đủ tốt”, hoặc “đáng lý ra có thể làm hay hơn”. Vì khi đang diễn, tôi sẽ đắm chìm bản thân vào nhân vật và không thể đánh giá một cách khách quan. Việc phạm lỗi là không thể tránh khỏi. Dù gì đi nữa thì cũng không thay đổi lại được rồi.”

“Trong các nhân vật anh đã đóng, có vai nào mà anh nghĩ là “Nó thật hoàn hảo!” không ?”

“Không.”, anh nói không hề do dự. “Tôi luôn nghĩ tôi có thể diễn hay hơn nếu tôi có được cơ hội thứ hai.”

“Anh đã có nhiều bước tiến vượt bậc trong khả năng diễn xuất của mình, đặc biệt trong thể loại tâm lý lãng mạn, đó có phải là vì anh đã trải nghiệm qua nhiều điều trong cuộc sống hay đó là nỗ lực tự thân anh ?”

“Thật hả, tiến vượt bậc trong phim tình cảm hả (cười) ? Sự trải nghiệm từ cuộc sống đương nhiên là giúp ích rất nhiều. Nhưng quan trọng hơn là anh cần phải luyện tập thường xuyên. Như việc tiết kiệm tiền trong ngân hàng vậy, rồi sẽ có ngày anh giàu thôi. Đương nhiên, bên cạnh phải làm việc chăm chỉ vẫn còn có nhiều yếu tố khác nữa, như tôi nói, một đạo diễn có khả năng truyền cảm hứng chẳng hạn.”

“Anh có một phong cách độc nhất vô nhị mà chúng tôi có thể nhận ra anh ngay từ phía sau lưng, anh luyện tập nó mỗi ngày hay đó là phong cách tự nhiên của anh ?”

“Tôi chỉ thể hiện bản thân một cách tự nhiên thôi. Khi diễn, tôi không nghĩ tới việc có rất nhiều lý thuyết về việc diễn xuất. Một vài nam nữ nghệ sĩ nghĩ là họ trông đẹp nhất ở một vài góc độ nào đó nhưng tôi không thích thế. Tôi chỉ muốn được thật tự nhiên, như những gì tôi vẫn làm hàng ngày.”

“Khi làm phim, có rất nhiều shot phải làm đi làm lại rất nhiều lần. Thường tốt nhất là tôi vẫn diễn cùng một kiểu cho thống nhất và để dễ cắt dựng, nhưng đôi lúc nó khiến tôi cảm thấy nhàm chán. Những lúc ấy, tôi sẽ thử một cách diễn khác để tạo ra những take quay khác hơn.”

“Mặc dù vậy vẫn có sự khác biệt giữa các diễn viên “giỏi” và “chưa giỏi lắm” chứ.”

“Các diễn viên giỏi là những ngừơi có “tài năng” và sở hữu những kỹ năng diễn xuất xuất sắc. Họ có phong cách riêng đặc sắc. Bạn sẽ không nghĩ là họ “đang diễn” mà sẽ đối xử với họ như chính bản thân các nhân vật họ diễn. Các diễn viên trung bình thừơng có nghĩa là những người không thật tài năng lắm, và họ thường không thích được thử thách. Vì lý do đó mà các vai diễn của họ không “tốt” cũng chẳng “tồi". Không ngạc nhiên gì nếu họ chẳng gây được ấn tượng nào cả. Đôi khi họ chỉ copy lại từ những người khác.”

“Dường như các bạn diễn nữ của anh càng ngày càng trẻ hơn, anh có cảm thấy một khoảng cách chênh lệch giữa hai thế hệ không ?”

“Có, tôi có thấy thế (cười to). Thẳng thắn mà nói, dạo này tôi thấy mình giống như một gia sư hơn là một bạn diễn. Nhưng lý do là vì thật sự tôi trông trẻ hơn tuổi. Nó sẽ trông không hợp nữa nếu tôi diễn cùng các nữ đồng nghiệp trạc tuổi với tôi.”


Các bộ phim

“Trong các nhân vật anh từng diễn, vai nào là khó nhất ?”

“Tôi nghĩ đó là Hà Bảo Vinh trong Happy Together. Vào thời điểm quay phim đó, tâm trạng tôi không tốt, lại còn phải chuẩn bị cho buổi hòa nhạc. Vương Gia Vệ không có kịch bản nào và chúng tôi đều làm việc với nhau trong một thời gian biểu rất khắt khe. Và cũng nảy sinh vài rắc rối nữa. Họ Hà là một nhân vật khó chịu dễ khiến người ta ghét. Vì vậy tôi đã thêm một chút gia vị vào nhân vật này để họ Hà trở nên khá hơn chỉ là một gã tồi tệ. Dẫu sao đi nữa, dù cho tôi có đóng đạt thế nào, tôi cũng đã khá lo lắng về phản ứng của người xem đối với nhân vật này.”

“Anh đã khắc họa thành công vai diễn Hà Bảo Vinh, đó là lý do vì sao anh được đề cử cho giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất của Giải thưởng phim Hồng Kông và giải Kim Mã đấy.”

“Tôi cũng có chút ngạc nhiên. Tôi không ngờ là tôi đủ điều kiện để được liệt vào hạng mục “Nam diễn viên chính xuất sắc nhất” vì vai diễn của tôi đâu phải là vai chính.”

“Vậy ý anh là anh xứng đáng với hai giải cho Days of Being Wild Ashes of Time ?”

“Tôi không nói vậy. Nếu anh hỏi tôi bộ phim nào của tôi xứng đáng được trao giải thưởng, tôi sẽ nói đó là Farewell to My Concubine. Nó đã thắng giải Cannes và nhận được sự công nhận rộng rãi bởi các nhà phê bình lẫn khán giả tại Nhật.”

“Vây so sánh với Hà Bảo Vinh của Happy Together, việc nắm bắt được tâm lý nhân vật Trình Điệp Y trong Farewell to My Concubine là dễ dàng hơn đối với anh sao ?”

“Vâng. Tôi thích nhân vật của Farewell to My Concubine. Trình Điệp Y đã hiến dâng cả cuộc đời của anh ấy cho nghệ thuật, là người trung thành với tình yêu của mình. Tôi có thể đồng cảm với những cảm xúc của anh ấy. Điều khó khăn duy nhất đối với tôi là việc học thoại Bắc Kinh và những động tác diễn Kinh kịch tôi cần phải thành thạo trong một thời gian ngắn. Dù sao đi nữa, đây cũng là một bộ phim đáng nhớ.”

“Trong He’s a Woman, She’s a Man, anh đóng vai Sam Koo, một nhà sáng tác nghệ thuật, hầu hết các fan đều cho rằng anh đã trở thành chính nhân vật anh diễn đó.”

“Không, tôi không phải là nhạc sĩ ngay từ buổi ban đầu hay có thể chơi piano. Điều khiến chúng tôi có vẻ giống nhau có lẽ đó là phong cách sống, và trong một chừng mực nào đó chúng tôi đều rất cứng đầu . Và tôi cũng sợ đến phát run lên nếu tôi bị kẹt trong thang máy tối hù như thế. Đó là phản ứng thật của tôi trong bộ phim.”

“Ôi, thật hả, hèn gì trông nó lại thật đến như thế. Nhưng kể cả khi tôi đang nói chuyện trực tiếp với anh như thế này đây, mặt đối mặt, tôi cũng phải nói anh và Sam rất giống nhau.”

“Tôi lại nghĩ Sam giống Trần Khả Tân, đạo diễn của bộ phim hơn.”


Các đạo diễn

“Anh đã làm việc với Trần Khải Ca trong hai phim Farewell to My Concubine Temptress Moon, tôi nghĩ là ông đánh giá cao tài năng của anh lắm đấy.”

“Vâng, ông ấy thích làm việc với tôi lắm. Bộ phim gần đây của chúng tôi Temptress Moon có kịch bản là được đo ni đóng giày cho tôi.”

“Tôi nghe nói anh từng được tuyển cho bộ phim gần đây của ông Trần “The Emperor and the Assassin” (Quân vương và Ái thiếp) ?”

“Vâng. Nhưng nó diễn ra đúng vào tour diễn quốc tế của tôi, và phim lại dự định được quay trong suốt một năm liền. Bên cạnh đó, “quân vương đầu tiên”, vai diễn tôi được tuyển, phù hợp với hình tượng cao to và cơ bắp hơn trong mắt của ngừơi dân Trung Quốc, vốn dĩ nó rất khác với ngoại hình của tôi.”

“Trong các bộ phim của Vương Gia Vệ và Từ Khắc, anh thường khắc họa các hình tượng hoàn toàn khác, đó có thể là vì họ có những ấn tượng khác nhau về anh không ?”

“Có thể họ nhìn nhận tôi ở những góc độ khác nhau. Nó cũng còn tùy vào kịch bản nữa, nội dung của các bộ phim luôn khác nhau mà. Thế giới trong phim của Vương là tách ly, độc nhất và không thực. Thậm chí ngay khi không gian bối cảnh và thời gian có khác nhau, các nhân vật dường như luôn giống nhau. Còn với Từ Khắc, ông thích đem những lý tưởng chính trị của ông vào phim, ở đó luôn có những hy vọng và một tương lai sáng lạn.”

“Trong bộ phim gần đây nhất của anh, chúng tôi đã có được thông tin rất đáng ngạc nhiên là anh không cần đến chỉ dẫn hay giải thích từ đạo diễn mà vẫn diễn tốt, việc này có thừơng xuyên không ?”

“Về căn bản thì đúng vậy, đó là lý do vì sao có một số đạo diễn khi mới khởi đầu cảm thấy khó khăn, vì trong quan điểm của họ cho rằng diễn viên cần phải nghe theo mọi hướng dẫn từ đạo diễn. Nhưng sau khi đã làm việc với nhau một thời gian, họ sẽ đồng ý cách tôi nắm bắt vai diễn là hợp lý và ít khi chỉnh sửa lại diễn xuất của tôi. Dĩ nhiên thỉnh thoảng chúng tôi cũng có ý kiến trái chiều và không đồng ý với nhau. Nhưng chúng tôi đều có chung một mục tiêu, đó là làm ra được một bộ phim hay và tôi luôn cố làm tốt hết sức mình trong mọi phim tôi tham gia.”

“Trong trường hợp này, ý anh là anh không cần đạo diễn ?”

“Không, điều ấy sao được. Tôi cần những lời khuyên thấu đáo và chuyên nghiệp từ một “người thứ ba”, cái “người thứ ba” ấy chính là đạo diễn. Mặc dù chúng tôi có thể những ý kiến bất đồng nhau, nhưng điều đó cũng không là vấn đề gì, vì đôi khi nó lại cần thiết và tốt cho một bộ phim hay trong tương lai.”

“Tôi tự thấy bản thân mình rất may mắn khi được làm việc chung với thật nhiều các đạo diễn xuất sắc như Ngô Vũ Sâm, Trần Khải Ca, Vương Gia Vệ, Trần Khả Tân và Jacob Chang. Tôi nghĩ chắc chẳng còn điều gì có thể khiến tôi vui hơn việc họ đều nhìn nhận tôi là một diễn viên giỏi.”

“Dù sao đi nữa, một bộ phim có tốt hay không đều phụ thuộc phần lớn vào kết quả của người đạo diễn. Một bộ phim nó cũng giống như một kho báu mà đạo diễn chính là chìa khóa. Anh có lấy được kho báu đó không là tùy thuộc vào đạo diễn. Vì vậy, mục tiêu tiếp theo của tôi là sẽ trở thành đạo diễn.”


Kế hoạch tương lai

“Anh đang lên kế hoạch đạo diễn phim của mình ?”

“Vâng, nhưng tôi vẫn chưa quyết định nội dung của bộ phim đâu.”

“Ai sẽ vào vai nữ chính ? Anh đã có sẵn cái tên nào trong đầu chưa ?”

“Mạc Văn Úy và Thư Kỳ. Họ đều là các diễn viên trẻ triển vọng.”

“Fan hâm mộ của anh đang lo rằng nếu anh trở thành đạo diễn anh sẽ không còn làm ngôi sao trên màn bạc nữa, anh tính thế nào về các vai trò đạo diễn, diễn viên và ca sĩ của anh đây ?”

“Tôi nghĩ tôi sẽ có một thời gian biểu ca hát đều đặn, ra một hoặc hai album một năm để tôi vừa thỏa niềm đam mê ca hát, vừa làm hài lòng các fan.”

“Tôi sẽ không diễn trong hai bộ phim đầu tay của mình đâu, chỉ chỉ đạo thôi. Nhưng khi tôi đã lên tay và bắt kịp nó, tôi sẽ xem xét đến việc đồng thời diễn xuất luôn, giống như là Robert Rafford vậy đấy.”

“Vậy thì bọn tôi đỡ lo rồi. Trong các bộ phim anh đã từng xem, trừ các phim Hồng Kông, có vai diễn đặc biệt nào khiến anh hứng thú và muốn diễn nó không ?”

“Trong phim “A Few Good Men” Jack Nicholson đóng vai một gã vừa đáng tởm lại vừa tốt bụng. Tôi nghĩ vai diễn đó khá là thú vị đối với tôi.”

“Vậy những vai khác thì sao, chẳng hạn như một họa sĩ đồng tính thật đặc biệt ?”

“Không, tôi không thích đâu.” (cười lớn)

“Có loại vai nào anh nghĩ mình không tài nào diễn được không ?”

“Các vai của Thành Long đó.” (cười lớn)

“Có người nói là anh sẽ không đóng phim hài nữa, điều đó có đúng không ?”

“Không, tôi thích phim hài mà. Không phải là ý kiến tồi đâu nếu tương lai tôi sẽ tự tay đạo diễn một phim hài của mình.”

“Anh có thể nói cho tôi đôi điều về vở nhạc kịch “A Chinese Ghost Story” không ?”

“Tôi thích làm việc trong không gian âm nhạc. Đó là một thử thách với tôi. Nó đem đến cho tôi thêm niềm hạnh phúc nếu như nó thành công. Tôi chọn “A Chinese Ghost Story” vì chúng ta có thể có rất nhiều góc độ hiệu ứng hình ảnh khai thác được với câu chuyện đó. Một vở nhạc kịch chính là sự kết nối giữa hình ảnh và âm thanh, chúng bổ trợ cho nhau mà …”




*Phỏng vấn với đạo diễn và các cộng sự *

Anh Wong Chin Man, Trợ lý

“Anh trở thành trợ lý của anh ấy như thế nào ?”

“Tôi biết Leslie khi tôi tham gia vào đoàn làm phim Moonlight Express. Tôi đã có cơ hội nói chuyện với anh và chúng tôi rất hợp nhau. Anh hỏi tôi liệu có hứng thú với việc làm trợ lý không. Và tôi nghĩ là tôi thử được.”

“Anh nghĩ gì về anh ấy ?”

“Anh ấy là một nghệ sĩ rất nghiêm túc. Anh cống hiến sâu sắc trong công việc và còn tạo động lực cho mọi người xung quanh cùng làm việc chăm chỉ theo. Tôi nghĩ về phương diện này anh tuyệt vời.”

“Hai người trông cứ như anh em ấy, thậm chí là cha con nữa, anh nghĩ sao ?”

“Vâng, tôi cho là một mặt tôi giúp anh ấy lo mọi chuyện vặt vãnh bình thường nhưng mặt khác anh lại là người chăm lo cho tôi, chỉ bảo tôi mọi thứ từ cách ứng xử cho đến các thao tác công việc. Tôi đang học tiếng Nhật và anh ấy hay dạy tôi vài từ. Anh cũng hay giải thích cho tôi nghe về các tập quán của Anh quốc vv. Mặc dù anh ấy lớn hơn tôi đến 20 tuổi nhưng tôi không cảm thấy chút khoảng cách tuổi tác nào cả, dù anh ấy giống như cha của tôi vậy. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có cơ hội được làm việc chung với anh.”


Jacob Chang, đạo diễn phim "The Kid"

“Anh có thể nói một chút cho chúng tôi nghe về thông tin nền của bộ phim không ?”

“Bởi vì kinh tế bị suy giảm và vấn đề về bản quyền VCD, công nghiệp phim ảnh của chúng tôi ngày càng trở nên tồi tệ. Vì vậy chúng tôi (gồm 5 đạo diễn) đã góp mỗi người một tay để liên kết lại, mỗi người chúng tôi sẽ đạo diễn một bộ phim với kinh phí thấp nhưng không hy sinh chất lượng nghệ thuật với hy vọng sẽ làm khởi sắc lại nền công nghiệp điện ảnh. Đây là bộ phim đầu tiên của chúng tôi.”

“Vì sao anh lại chọn Leslie cho vai nam chính ?”

“Chúng tôi gặp phải vấn đề khi chúng tôi thỏa thuận tiền trả cho một số diễn viên nhưng Leslie lại rất ủng hộ chúng tôi. Anh đã nhận vai diễn và thậm chí làm chúng tôi ngạc nhiên khi anh còn “đầu tư” thù lao vào cho bộ phim. Chúng tôi đều cảm thấy rất phấn khởi bởi vì trên hết, anh có kỹ năng diễn xuất tốt và sức quyến rũ. Anh lại là ngôi sao được thị trường quốc tế ưa chuộng. Thêm nữa là anh chắc chắn sẽ trở thành một điển hình tốt có thể giúp chúng tôi trong các thỏa thuận tương lai với các diễn viên khác.”

“Anh nghĩ gì về anh ấy với tư cách là một cộng sự ?”

“Chúng tôi trò chuyện với nhau rất tự do, thoải mái trao đổi quan điểm và sự thực là anh ấy có rất nhiều ý tưởng hay. Anh hiểu vấn đề về nguồn kinh phí hạn hẹp của chúng tôi và nhìn nhận mọi việc dưới góc độ như một nhà sản xuất. Anh cũng giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, ví dụ như việc dàn xếp cho việc bấm máy tại Thượng Hải, mượn hộ phương tiện xe từ bạn bè giúp chúng tôi vv.”

“Anh có nghĩ Leslie và cậu bé trong phim trông rất giống cha con không ?”

“Vâng. Anh ấy đặc biệt chú ý đến cậu nhỏ. Anh muốn cậu bé được làm việc trong tâm trạng tốt để khơi gợi khả năng diễn xuất tốt nhất. Mà anh không chỉ quan tâm đến cậu bé đâu, anh còn quan tâm đến mọi người cơ. Trong suy nghĩ của anh, chúng tôi làm việc với nhau như một đội vậy. Anh muốn thấy tất cả mọi người đều làm việc vui vẻ. Đó là lý do vì sao mỗi khi có một người bối rối anh đều ngồi lại để an ủi họ. Đó là chìa khóa cho thành công của anh. Bên cạnh đó, tôi để ý thấy anh là người rất đa cảm. Anh cũng luôn phấn đấu hết sức mình để hoàn thành nhiệm vụ nếu anh cho đó là việc làm đúng.”


Daniel Lee, Đạo diễn của “Moonlight Express”

“Đây là lần hợp tác đầu tiên giữa hai người, anh nghĩ gì về anh ấy với tư cách là một diễn viên ?”

“Anh ấy hiển nhiên là một diễn viên giàu kinh nghiệm và xuất chúng , có khả năng nắm bắt nhiều dạng vai diễn mà vẫn thành công ngang nhau vậy.”

“Anh có chỉ dẫn anh ấy điều gì cho vai diễn đó không?”

“Tôi không chỉ dẫn anh ấy điều gì về mặt diễn xuất cả. Nhưng lần này tôi muốn thử làm một điều gì mới mẻ cho bộ phim. Ví dụ như tôi nhận ra việc thoại không thì không đủ để truyền tải cảm xúc cho phân cảnh, nên tôi sẽ dùng một bài hát và âm nhạc để minh họa thêm. Anh ấy có thể hiểu ý tôi ngay lập tức. Và không nghi ngờ gì anh ấy là một ca sĩ chuyên nghiệp ! Anh thường hỏi tôi về màn trình diễn của anh “Có phải ý anh muốn vậy không, nó đã tốt chưa ?” "

“Anh ở bên chúng tôi trong hầu như suốt giai đoạn làm phim. Anh ấy có tinh thần đồng đội tuyệt vời, đáng nói là thế đấy, luôn muốn được làm việc cùng nhau để hướng tới bộ phim hay. Anh chăm lo chu đáo cho mọi thành viên trong đoàn.”

“Thường chúng tôi có những đúp quay mà khán giả không chiêm ngưỡng được khuôn mặt của diễn viên. Nhưng anh không ngại tự mình đóng những cảnh đó, thậm chí là phải lặp đi lặp lại nhiều lần.”

“Hai anh có gặp nhau thường xuyên sau bộ phim không ?”

“Có, chúng tôi có gặp nhau một lúc gần đây, uống cà phê và trò chuyện đôi chút. Chúng tôi cũng có chung một sở thích bình thường nữa, tôi thích vẽ và anh ấy thì luôn đánh giá cao hội họa và các tác phẩm mỹ thuật.”


Florence Chan - Trần Thục Phấn (Nữ quản lý cũ của Leslie)

“Chị biết Leslie như thế nào ?”

“Tôi nhìn thấy cậu ấy lần đầu là tại cuộc thi hát. Cậu ấy đang hát bài “American Pie”. Trông cậu ấy đẹp và duyên dáng lắm. Tôi nghĩ anh chàng này có tiềm năng đây. Sự thực tôi đã chấm cậu hạng nhất. Dù cậu ấy chỉ đoạt giải nhì tại cuộc thi, nhưng sau đó cậu đã thắng cả giải Trình diễn hay nhất tại Nhạc hội Festival tổ chức tại Hawaii. Leslie ký hợp đồng với RTV ngay sau cuộc thi, vì vậy chúng tôi chỉ bắt đầu hợp tác từ năm 1981.”

“Ấn tượng đầu tiên của chị khi gặp mặt anh ấy ?”

“Rất đẹp trai và trông như trẻ con. Và thẳng thắn nữa, điều này đã gây nên không ít phiền toái với báo chí.”

“Nó thực sự là rắc rối à ?”

“Còn tệ hơn là tôi nghĩ ấy chứ (cười to). Cậu ấy luôn hào hứng nói nhưng không bao giờ để ý nhìn trước ngó sau. Điều này đã gây nên những hiểu lầm không cần thiết giữa cậu ấy và giới truyền thông. Thế nên tôi đi theo cậu ấy trong các cuộc phỏng vấn và các buổi họp báo chí mỗi khi có thể và cho cậu lời khuyên cũng như chỉ dẫn khi cần. Cậu ấy thường xuyên bị báo chí phê bình, mặc dù vậy, sự chăm chỉ và bền chí của Leslie đã để lại ấn tượng tốt cho khán giả."

“Chị so sánh giữa Leslie của ngày hôm nay và ngày hôm qua ra sao ?”

“Với tư cách là diễn viên và ca sĩ, giờ cậu ấy đã là ngôi sao hàng top và rất chuyên nghiệp. Mặc dù đã trưởng thành lên, tính cách cậu ấy vẫn chẳng thay đổi một tý nào cả. Cậu ấy vẫn là Leslie như ngày nào thôi, đôi khi còn xử sự như một cậu bé hư vậy.”

“Là như thế nào ?”

“Ôi, theo một cách rất thông minh. Đôi khi cậu làm tôi giận … Biết rằng mình sắp sửa phải đối mặt với sự ca thán của tôi, Leslie luôn đến gần ôm ghì lấy tôi, nói về một điều gì khác bằng chất giọng rất đáng yêu đến mức khiến tôi “nuốt” mất luôn cả lời định nói.”

“Có gì thay đổi trong quan hệ của anh ấy với giới truyền thông không ?”

“Có lẽ thế giới đã thay đổi rồi. Bây giờ nếu truyền thông nói xấu gì về cậu ấy, fan của cậu sẽ đứng lên và bảo vệ cậu trước cả khi cậu phản ứng rồi.”

“Vậy fan hâm mộ chính là thiên thần hộ mệnh của anh ấy ?”

“Đúng vậy, fan của cậu ấy đã được hình thành và quy tụ trong suốt 20 năm qua, họ thậm chí còn đến từ hai thế hệ. Họ không tin vào tin đồn. Họ hiểu Leslie đến mức, ví dụ như, khi cậu ấy đang trong khu vực bấm máy, họ sẽ không làm phiền cậy ấy vì biết cậu đang tập trung cho công việc, mà sẽ đợi đến khi Leslie rảnh để chạy đến xin chữ ký và chụp hình.”

“Lời khuyên của chị dành cho anh ấy ?”

“Cậu ấy luôn tạo áp lực quá nặng lên bản thân mình trong quá khứ. Bây giờ cậu đã học được cách thư giãn và hưởng thụ cuộc sống hơn. Là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, cậu ấy rất cầu toàn đối với các nhân viên. Nhưng điều đó không có nghĩa là cậu ấy vô lý đâu. Nếu một người gây ra lỗi lầm không thể tránh khỏi, cậu sẽ không đổ lỗi mà sẽ an ủi họ bằng việc nói đại loại như “Được rồi, không sao đâu, đó không phải lỗi của anh/chị mà.” Vì vậy lời khuyên của tôi sẽ là “Cứ tiếp tục như thế nhé.”


Anita Mui – Mai Diễm Phương

“Ấn tượng đầu tiên của chị về Leslie là gì ?”

“Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh ấy là anh “rất đẹp trai”. Chúng tôi trước đây từng làm việc chung với nhau cho một hãng thu âm. Tôi từng nghĩ anh chàng này thật là “lạnh lùng” nhưng sau khi chúng tôi làm việc chung cho một tour diễn, tôi sớm nhận ra anh là một người rất dễ tính.”

“Chị miêu tả thế nào về về mối quan hệ giữa hai người ?”

“Chúng tôi giống như là anh em vậy mặc dù các vai diễn, phong cách làm việc và cả lối sống của chúng tôi đều rất khác nhau. Tôi nghĩ chúng tôi cũng có sự hòa hợp ăn ý rất tốt trên màn ảnh.”

“Lời khuyên của chị dành cho Leslie là gì ?’

“Anh ấy quá nghiêm túc, luôn tìm kiếm sự hoàn hảo. Vì vậy lời khuyên của tôi là “Hãy thư giãn hơn đi nào”.”

“Phần quyến rũ nhất của Leslie là gì ?”

“Đôi mắt của anh ấy. Tôi nhớ rõ khi tôi diễn và chúng tôi nhìn vào mắt nhau, tôi không tài nào cưỡng nổi và đã phải lòng anh, dĩ nhiên là chỉ trong phim thôi (cười to).”


Karen Mok – Mạc Văn Úy

“Cô gặp Leslie lần đầu là khi nào ?”

“Tôi gặp anh ấy lần đầu là vào năm tôi 5 tuổi tại một cuộc thi hát, và tôi là cô bé đã tặng cho anh một bó hoa”

“Thế về sau này thì sao, cô có gặp anh ấy thường không ?”

“Nhiều năm sau đó tôi đã đến xem một buổi hòa nhạc của anh mặc dù lúc đó tôi chưa phải là fan của anh. Tôi được ngồi ờ hàng ghế đầu tiên và bắt tay anh. Tôi có thể cảm nhận rõ sự chân thành khi anh ấy bắt tay tôi. Sau buổi diễn đó,tôi thành fan bự của anh . Sau đấy tôi cũng gặp anh rất nhiều lần vì mẹ tôi lúc đó là giám đốc của RTV.”

“Cô có thấy hồi hộp khi làm việc với anh trong phim Viva Erotica không ?”

“Vâng, lúc ban đầu có đấy. Nhưng Leslie đã giúp tôi rất nhiều và khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn.”

“Cô đóng vai người yêu của anh ấy, cô có nghĩ khoảng cách tuổi tác giữa hai người sẽ làm ảnh hưởng đến cảm xúc khi diễn vai người tình của nhau không ?”

“Không hề vì ảnh trông vẫn rất trẻ mà.”

“Anh ấy đã mời cô làm ngôi sao khách mời cho buổi hòa nhạc và lễ MTV phải không ?”

“Vâng, anh luôn sẵn sàng giúp đỡ và khích lệ cho các diễn viên mới.”

“Cô nghĩ gì về Leslie, với tư cách là một người bạn ?”

“Là bạn, chúng tôi nói với nhau về mọi chuyện. Anh cho tôi những lời khuyên tốt. Anh ấy là một người đáng yêu dịu dàng mà tôi luôn tin cậy. Tôi nghĩ mọi người chắc cũng có chung cảm giác này về Leslie thôi. Anh luôn quan tâm đến bạn bè và đồng nghiệp, nhiều khi còn xem rắc rối của họ là rắc rối của chính mình nữa. Với tư cách là một ca sĩ, anh rất tuyệt vời và chuyên nghiệp.”





Tamasaburo Bando
(Ngôi sao Opera danh tiếng của Nhật, chuyên đóng các vai nữ)

“Anh biết anh ấy như thế nào, ấn tượng đầu tiên của anh về Leslie là như thế nào ?”

“Leslie đến xem buổi diễn của tôi vào thời điểm tour diễn concert cuối cùng của anh đang diễn ra tại Nhật. Chúng tôi có hẹn đi ăn tối và lần cuối gặp nhau là vào năm ngoái. Anh ấy ăn mặc rất bình thường. Anh ấy cho tôi cảm giác là một con người rất tự nhiên và thân thiện, một người đặc biệt duy nhất từ ngoại hình cho đến tính cách. Anh ấy cũng rất chu đáo nữa.”

“Anh có thể nói rõ hơn không ?”

“Ví dụ như anh ấy để tôi ngồi tại vị trí an toàn hơn trong xe hơi và kéo cửa kính lên hộ tôi khi anh thấy gió thổi tạt vào. Và trên hết, anh là người rất tập trung và đáng tin cậy. Từ cuộc trò chuyện giữa chúng tôi, anh cũng cho tôi ấn tượng rằng anh là người rất nghiêm túc và mạnh mẽ, và luôn có niềm tin vào việc anh đang làm.”

“Hai người có nói chuyện về nghề nghiệp của nhau không ?”

“Có chứ, chúng tôi nói về phim ảnh, về nghệ thuật hội họa và nhiều thứ khác nữa. Khi nói về Trung Quốc anh đã nói là anh thấy ghen tỵ với các nghệ sĩ Nhật Bản vì chúng tôi có nhiều sự tự do hơn trong việc hoạt động nghệ thuật. Chúng tôi đã nói về những thời khắc khó khăn và cả các bi kịch trong cuộc sống của mình. Tôi vẫn nhớ những gì anh đã nói với tôi khi anh nhìn những bông hoa đặt trên mặt bàn : “Chúng ta nên biết ơn trời vì đã đem đến những bông hoa này cho chúng ta. Chúng ta đều là những kẻ may mắn. Nếu nghĩ theo cách này, cuộc sống sẽ dễ dàng hơn rất nhiều một khi chúng ta phải đối mặt với những khó khăn trong tương lai.”


Shinji Tanimura
(Ngôi sao nhạc Pop nổi tiếng của Nhật)

“Làm sao mà anh biết Leslie, ấn tượng về anh ấy của anh là gì ?”

“Tôi gặp anh lần đầu tiên tại Liên hoan âm nhạc Tokyo. Nếu tôi có một từ để miêu tả anh, đó chắc chắn là “Sexy” (gợi cảm ). Đôi mắt sáng của anh luôn lấp lánh. Khi tôi nói chuyện anh sẽ luôn lắng nghe rất chăm chú và theo dõi cuộc đối thoại một cách rất chân thành. Anh ấy có khả năng thu hút ánh nhìn của bạn và bạn sẽ luôn cảm nhận đựơc sự hiện hữu của anh. Bên cạnh đó, anh cũng rất thẳng tính, không ngoại giao, không màu mè.”

“Anh có viết bài hát nào cho anh ấy không ?”

“Không, nhưng tôi luôn muốn có một cơ hội như thế. Tôi nghĩ anh sẽ là một cộng sự tốt.”


Cô Emi Wada
(Nhà thiết kế trang phục danh tiếng/ Nhà thiết kế cho bộ phim “Bạch Phát Ma Nữ”/ Từng đoạt giải Oscar cho Trang phục hay nhất)

“Cô biết Leslie như thế nào, ấn tượng của cô về anh ấy ?”

“Chúng tôi gặp nhau tại buổi họp báo cho bộ phim Bạch Phát Ma Nữ (The Bride with White Hair). Leslie đã mặc một bộ áo len màu trắng và quần jean. Cậu ấy cho tôi ấn tượng về một chàng trai trẻ tinh tế, có cá tính và thẩm mỹ tốt.”

“Hai người có gặp lại nhau sau đó không ?”

“Chúng tôi đều rất bận rộn và hiếm khi gặp nhau nhưng bất cứ khi nào cậu đến Nhật hoặc khi tôi đến Hong Kong, chúng tôi đều sắp xếp thời gian đi ăn tối hoặc đại loại thế. Chúng tôi rất hợp nhau. Tôi còn nhớ cách đây một dạo cậu đã đề nghị một chuyến đi Bangkok, cậu ấy bảo “Đừng làm việc cố quá, chị nên nghỉ đi. Hãy cùng đi mát-xa đi nào” (cười lớn)”

“Anh ấy có nói về công việc của anh ấy với cô không ?”

“Cậu ấy nói cho tôi nghe mọi chuyện về các bộ phim và hòa nhạc. Cậu ấy có vẻ rất yếu thích công việc của mình. Cậu ấy không phải điều hành và làm quản lý như tôi nên tôi có thể cho cậu ấy một vài lời khuyên.”

“Anh ấy ắt là rất xem trọng cô.”

“Tôi cũng thích cậu ấy. Lần cuối chúng tôi gặp nhau tại Berlin cậu ấy đã đem cho tôi 3 đĩa CD của cậu. Mỗi khi nghĩ đến Leslie, tôi lại lắng nghe các đĩa CD này. Cậu ấy là một người bạn rất đặc biệt của tôi. Tôi có cảm giác tôi là “mẹ” của cậu ấy tại Nhật vậy. (cười lớn)”


Hết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét