Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

In Loving Memories of Leslie Cheung - Elle tháng 5, 2003

Eng-Translated by : JoJo
Viet-Translated by : heobeo@dienanh.net


Tác giả : Lui Zhu-lian – từng là Tổng biên tập tạp chí Elle (phiên bản HK) khoảng năm 1996-1998, cũng đồng thời là Tổng biên tập tạp chí W (phiên bản HK) và tạp chí WWW (phiên bản địa phương của W). Cô đã viết bài viết này với một tiếng thở dài khi nhớ về những kỷ niệm đẹp của cô đối với Leslie.


Một thần tượng vừa mới ra đi trong một ngày mưa và ngay trong thời điểm khó khăn dưới sự đe dọa của dịch bệnh, đã để lại cho chúng ta sự tiếc thương vô hạn và cả những ngờ vực suy đoán.

Điều này mới bất ngờ làm sao. Và một cú nhảy có lẽ cũng chẳng khác gì những cử động duyên dáng khác của anh trên sân khấu, hay trong những màn trình diễn sinh động của anh trên màn bạc. Anh luôn rời bỏ chúng ta với sự hững hờ vô ý. Nhưng lần này anh sẽ không bao giờ còn quay trở lại nữa ! Đó là buổi tối ngày Cá tháng Tư khi chúng ta đang phải hứng chịu sự đe dọa của bệnh dịch SARS. Tôi đã nghĩ nó chỉ là một trò đùa ngu ngốc của ai đó mà thôi nhưng bạn bè cứ gọi điện hỏi thăm tôi suốt trong cả những ngày tiếp theo. Tôi không muốn tin điều đó lại là sự thật. Chàng siêu sao này của thời đại chúng ta, nụ cười của anh, giọng nói của anh, các ca khúc của anh và mọi thứ đều thật chói lọi, nhưng giờ đây đều đã bay theo chiều gió …

Anh bị trầm cảm, anh không thể điều khiển bản thân mình, không thể chịu nổi những đau đớn lâu hơn. Anh đã quyết định kết thúc. Mặc dù không ai trong chúng ta đồng tình với việc một ai đó tự tước đi cuộc sống của mình thì đó vẫn là quyết định cuối cùng của anh, là con đường mà anh không thể nào không chọn. Chúng ta đau buồn sâu sắc, nhưng vẫn phải tôn trọng anh. Và chúng ta cũng hiểu rằng giá trị của cuộc sống không thể đo được bằng tiền hay sự nổi tiếng. Trong bức thư tuyệt mệnh anh đã viết, “Cả đời tôi chưa làm gì sai, tại sao mọi thứ lại trở nên như thế này ?” Nó nghe như lời chất vấn của anh với thượng đế cũng như phản chiếu sự đau đớn mà anh đã phải chịu đựng.

Là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, Leslie không chỉ để lại nhiều kỷ niệm đẹp cho chúng ta về những màn trình diễn trên sân khấu và cả những hình tượng đa dạng của anh trên phim ảnh, mà quan trọng hơn nữa, đó là cá tính chân thật, ý thức chuyên nghiệp và niềm đam mê cống hiến anh đã thể hiện qua những công việc anh làm.

Leslie sở hữu sức hấp dẫn của một thần tượng nhưng không hiện hữu sự kiêu ngạo của một siêu sao. Anh đồng ý lời mời của tôi làm ngôi sao trang bìa cho một ấn phẩm của tạp chí thời trang lúc bấy giờ là “WWW” và đã bỏ cả buổi chiều tại studio Chai Wan để thực hiện tấm ảnh. Mặc dù anh rất mệt sau cả buổi chiều làm việc đó, anh vẫn chấp nhận đề nghị của tôi vào buổi tối đến để chụp thêm một số pose ảnh trong xe hơi – loạt ảnh anh nằm lười nhác trong khoang xe hay dựa lưng một cách vô tình ngay trước mũi xe ấy. Trong buổi ghi hình, anh đã vác hộ đống quần áo cho cô biên tập viên thời trang và anh làm việc đó hết sức tự nhiên. (Link video buổi chụp hình: http://www.youtube.com/watch?v=xVWdC-aEfY4)

Tôi còn nhớ đã viết như thế này trong bài báo về ấn tượng đầu tiên của tôi với anh : Tôi từ phía Tây của đảo vội vã đi đến miền Đông. Tôi nghĩ mình sắp có cuộc gặp với một “Gorgor” (ca ca) nhưng tôi chỉ thấy trước mắt tôi một người anh trẻ hơn rất nhiều … Những đường nét mong manh của anh không hề thay đổi chút nào theo thời gian. Anh trông vẫn thật thanh nhã và đẹp trai như mọi lần. Tôi không cảm thấy được chút tuổi tác nào trong con người của anh cả. Vì vậy tôi đã quyết định dùng từ “forever young” (trẻ mãi) làm sườn chính của câu chuyện bài viết.

Tôi đã qua lâu rồi lứa tuổi để thần tượng một ai đó. Mặc dù tôi rất ngưỡng mộ người siêu sao của thời đại này, tôi nghĩ tôi không biết nhiều về anh. Nhưng qua hai lần gặp gỡ và từ những gì quan sát được từ hai lần trò chuyện ấy, tôi có thể hoàn toàn thấu suốt tại sao anh có thể thành công và giữ gìn được sự nổi tiếng đó lâu đến vậy. Sẽ thật không công bằng khi tôi chỉ dùng những từ ngữ như “một người quyến rũ bẩm sinh” hay “một vẻ đẹp tự nhiên” để miêu tả về anh mà không đề cập đến cá tính và thái độ làm việc của anh. Với tôi, một ca sĩ không chỉ phải đem đến cho công chúng thứ âm nhạc hay mà còn phải trở thành một hình mẫu tốt cho fan của họ. Điều đó có nghĩa là, họ nên có một tình yêu và sự cống hiến thật sự cho nghề nghiệp và nên nỗ lực hết sức để cho ra những gì tốt nhất trong mỗi lần họ trình diễn.

Điều tôi phục nhất ở Leslie đó là anh là một con người luôn biết giữ lời hứa. Chúng tôi đã phải sửa lại lịch hẹn sớm trước 1 tuần và anh ấy còn bị cảm nặng vào ngày hôm đó. Nhưng anh vẫn đến y hẹn mặc dù trông anh rất mệt mỏi và giọng anh thì khàn đặc. Anh không hề phàn nàn về sự thay đổi này mà trái lại còn thực sự thấu hiểu những khó khăn của chúng tôi. “Dù gì đi nữa tôi cũng đến đây rồi, chúng ta bắt đầu buổi phỏng vấn thôi.” Anh đã nói liền suốt hai tiếng đồng hồ với một trạng thái vui vẻ và đã đặt hết trái tim của mình vào cuộc trò chuyện đấy.

Thời điểm đó là vào ngay lúc album mới “Countdown with You” của anh vừa phát hành và ca khúc mới của anh “Left Right Hand” vừa trở thành một hit lớn. Anh cũng đang rất bận rộn để chuẩn bị cho buổi concert sẽ diễn ra vài tháng sau đó. Anh đã nhận rất nhiều lời mời phỏng vấn. Người quản lý của công ty âm nhạc toàn quyền sắp xếp việc chấp nhận lời mời phỏng vấn với một tờ tạp chí mới. Chúng tôi phải thực hiện rất nhiều cuộc gọi và viết thư mời để cuối cùng đành đồng ý để cho Leslie quyết định chọn. Tôi không ngờ vực gì ngay từ giây phút đầu tiên về sự chân thành của anh và anh đã không làm tôi thất vọng. Cuối cùng, anh đã lên tiếng lại trước lời khuyên của công ty ghi âm và hứa sẽ có một buổi phỏng vấn độc quyền với chúng tôi. Điều này hiển nhiên phù hợp với quan niệm của anh trước đó - ủng hộ cho sự sáng tạo nguyên bản và cổ vũ tinh thần cho các nghệ sĩ trẻ.

Thực sự mà nói anh là một thương hiệu đắt giá. Trước khi phát hành ấn phẩm tạp chí này, chúng tôi đã quảng cáo nó trên bảng quảng cáo tại ga tàu điện. Ngay lập tức chúng tôi nhận được phản hồi tốt từ các fan của anh, họ gọi điện đến để đặt báo trước, đặc biệt là những fan Nhật phần đông đều gọi điện đến để hỏi mua. Các đồng nghiệp của chúng tôi, bất kể nam hay nữ, trẻ hay già đều tỏ ra háo hức khi biết tôi có buổi phỏng vấn độc quyền đó. Điều này đã chứng tỏ sức hấp dẫn của Leslie đã vượt qua khỏi biên giới, thời gian và giới tính.

Anh đã nói rất nhiều về những cảm xúc riêng của anh trong buổi phỏng vấn. Tôi có thể cảm thấy một sự thay đổi trong thái độ của anh về cuộc sống. Anh hài lòng với cuộc sống hiện tại của anh, trong khi vẫn giữ vững những lập trường cũ và nói rằng mọi thứ hiện đều đang rất dễ chịu. Anh không quan tâm lắm đến chuyện doanh thu, sẽ không để các giải thưởng làm vướng bận. Anh chỉ chọn những kịch bản anh thích, sản xuất và hát những ca khúc anh yêu. Anh sống cách sống anh thích và tận hưởng một sự nghiệp thành công. Thật là đáng để cho nhiều người phải ghen tỵ .

Vào năm đó ca khúc “Left Right Hand” nhận về 4 giải thưởng của 4 hội trao giải danh tiếng. Nhưng Leslie đã không trực tiếp đến nhận bất cứ giải thưởng nào. Nhưng anh đã lên sân khấu để nhận giải Golden Needle, giải Thành tựu trọn đời của Cantopop. Tại sao ? “Bởi vì đây là một giải thưởng danh dự”, Leslie nói. Anh đã nói một cách tinh quái rằng đó là một “thách thức” và rằng anh muốn chứng tỏ “Huy chương dành cho lớp đàn anh” này với một ý nghĩa khác, một cảm giác khác trẻ trung hơn. Anh muốn đưa ra một thông điệp – anh vẫn là bảo chứng cho doanh số và là một bản thể hấp dẫn kể cả sau khi nhận giải thưởng này. Điều này đã phản ánh rằng dù nhìn bề ngoài anh không tranh giành với bất cứ ai, song trong nội tại anh vẫn háo hức được thể hiện tốt trong mọi việc.

Sau khi anh giã từ âm nhạc, Leslie đã chứng tỏ một khía cạnh tài năng khác của anh – diễn xuất. Anh đã đóng trong rất nhiều bộ phim với những vai diễn đa dạng, từ cậu Mười Hai trong “Rouge” cho đến Yuddie trong “Days of Being Wild”, từ Trình Điệp Y trong “Farewell to my Concubine” cho đến Hà Bảo Vinh trong “Happy Together”, và cả vai bác sĩ tâm lý trong bộ phim cuối cùng “Inner Senses”. Anh đã chứng tỏ sự hiểu biết sâu sắc đối với các nhân vật và sáng tạo nên những màn trình diễn tỷ mỷ chuẩn xác trong mọi bộ phim anh góp mặt. Cũng giống như các bài hát, các hình tượng của anh trên màn bạc đều để lại những kỷ niệm đẹp khó quên cho chúng ta sẽ tiếp tục thưởng thức và tiếp tục say mê trong những năm sau này.

Anh đã từng nói anh muốn trở thành một đạo diễn và sẽ đạo diễn một bộ phim nghệ thuật. Thật đáng tiếc ước nguyện đó sẽ mãi mãi trở thành niềm tiếc nuối vì nó đã ra đi mãi mãi cùng với anh.

Tôi nhớ tôi đã muốn sử dụng “Looking for a left right contestant” làm tiêu đề cho buổi phỏng vấn nhưng sau đó ngộ ra cụm từ “looking for” có vẻ quá hung hăng với ý nghĩa “đấu tranh vì một cái gì đó”. Nó không hề phù hợp với vẻ ngoài cũng như trạng thái của Leslie. Cuối cùng chúng tôi đã đổi nó thành “Waiting for a left right contestant”. Anh giống như người ngự trên đỉnh núi, sở hữu một khí chất tự tin và tao nhã phát tiết từ thẳm sâu trong con người. Anh không chỉ là một thần tượng, một đối tượng quyến rũ, mà còn là một diễn viên cũng như ca sĩ thực thụ, người có cả một gia tài về kiến thức nghệ thuật. Anh từng nhớ lại quãng thời gian anh từ bỏ ngành giải trí. Đó là thời điểm anh và Alan Tam “so tài nhau” và fan của hai bên đã xảy ra tranh chấp, quay sang công kích nặng nề thần tượng của lẫn nhau. Điều này khiến anh chán nản. Và khi đọc được tin một ngôi sao bóng đá bị fan của đối thủ giết chết anh đã bắt đầu nghĩ chẳng còn đáng gì cho anh ở lại ngành giải trí nữa. “Có đáng không ? Đôi khi, cuộc sống của chúng ta quan trọng hơn bất cứ mọi điều khác chứ, phải không ?” anh đã hỏi như thế.

Đáng tiếc thay, siêu sao của thời đại chúng ta, người luôn trân trọng cuộc sống của bản thân anh cuối cùng cũng không còn nữa. Anh đã để mất nó vì căn bệnh tâm lý gọi là trầm cảm, và để lại cho chúng ta sự tiếc thương và cảm thông sâu sắc. “Liệu có đáng hay không ?” không còn là điều chúng ta nên đeo bám dai dẳng hơn nữa.



ELLE, Bản tháng 5, 2003.

1 nhận xét:

  1. 17 năm rồi.... Ca thực chất không hề ra đi, Ca vẫn sống trong lòng mỗi người chúng ta, như chưa từng có cuộc chia li, mỗi ngày, có vô số người nhớ đến Ca, huyền thoại bất tử.

    Trả lờiXóa