Tìm kiếm bài trong Blog này

Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Tưởng nhớ Leslie - Days of Being Wild hay A Phi Chính Truyện

Xin cảm ơn nguồn tài liệu của Boulevard_of_Broken_Dreams
Xem phần tiếp tại đây: "Tưởng nhớ Trương Quốc Vinh"
Trích tuyển tập ACMI
Nguồn: lesliecheung.cc
Phỏng dịch: heobeo




Lời của Elizabeth Wright

Anh có thể duyên dáng và đáng tởm trong cùng một khoảnh khắc. Thực tế, thứ phẩm chất đưa đẩy như con lắc này là một phần của sức hấp dẫn vô tận của anh.

Luôn quyến rũ và đầy bí ẩn, Leslie Cheung có một sức mạnh hiện hữu trên màn bạc không thể nào phủ nhận. Các màn biểu diễn của anh là không thể đo lường bằng những thuật ngữ đơn giản. Anh sở hữu một sự cô đơn và chân thật đã nâng nhân vật anh diễn vượt qua khỏi ngưỡng giới của vật chất và hình hài. Anh có thể duyên dáng và đáng tởm trong cùng một khoảnh khắc. Thực tế, thứ phẩm chất đưa đẩy như con lắc này là một phần của sức hấp dẫn vô tận của anh. Độ rộng của cảm xúc và cái nhìn sâu vào bên trong thế giới nội tâm của anh đã đảm bảo cho những bất ngờ không thể tiên đoán được.

Là Yuddy của Days of Being Wild - đạo diễn Wong Kar Wai, một cách tinh xảo và khéo léo, anh đã trở thành hiện thân cho “cuộc khủng hoảng về nhận dạng bản thân” đã không chỉ thâm nhập khắp thế giới của Yuddy mà còn trong linh hồn đa văn hóa của Hong Kong. Anh bước ngang qua các ngôn từ, không cần nỗ lực vẫn dễ dàng bóng gió nên sự tách ly và cả ý thức về sự hoang tàn được thành hình từ những đặc tính bị phân mảnh ấy. Cuộc đấu tranh nội tâm và sự thất bại trong việc gìn giữ các mối quan hệ của anh đã giúp vẽ nên những truy cầu mà Yuddy luôn muốn được làm rõ. Anh đã diễn dịch thành công nét nội tâm mong manh đang bấp bênh trên một bờ vực của những u tối và buồn nản. Bên trong anh ta, khát khao, ký ức và tình cảm đã xung đột với nhau. Những sắc màu thấm đẫm và sự lộng lẫy về mặt thị giác của Days of Being Wild đã giúp nhấn trọng tâm vào tính nghiêm trọng và nỗi đau đang bị kiềm nén bên dưới bề mặt của nhân vật. Vẻ đẹp phù dung sớm nở tối tàn cùng nét diễn gợi nhiều liên tưởng của Cheung sẽ vẫn luôn là quyến rũ và những di sản anh để lại sẽ tiếp tục được phổ biến rộng rãi. Phong cách bền vững vĩnh viễn và sự tao nhã của anh sẽ không bao giờ bị lãng quên, cũng như không bao giờ sao chép được. Anh mãi mãi sẽ vẫn là một trong những người đàn ông đáng yêu và tài năng rực rỡ hàng đầu của Hong Kong.


Lời của Adrian Martin

Leslie là bậc thầy của điệu nhảy quyến rũ khả thi, lôi cuốn mê hoặc và cũng làm họ phải quằn quại trong đau khổ.

Leslie Cheung là một bóng ma. Wong Kar Wai, nhà đạo diễn ăn ý nhất của anh, đã nhận ra điều này từ sớm. Ông đã cho Cheung món quá quý giá nhất mà một người đạo diễn có thể đem tới cho một người diễn viên: một hình hài điện ảnh, một sự hóa thân mới mẻ trong ánh sáng, bóng đổ, chuyển động, một hiện thân hình thành từ tam giác giữa các điệu bộ của người diễn viên, sự di chuyển của máy quay và tác động của nhịp điệu hình ảnh từ công việc dựng. Mặc dù trong trường hợp của Cheung, nó giống như là một sự trục xuất, tước bỏ đi vị ngọt ngào vốn có của con người anh. Cheung được sinh ra cho điện ảnh dường như để làm một kẻ phù du chóng tàn, mãi mãi trôi giạt trong khuôn hình, hòa vào cùng bóng tối, bất động và phai đi trong một tư thế tuyệt đẹp, hoặc qua một cái liếc nhìn bất ngờ, sắc lẻm.

Trong cảnh trước khi hiện tiêu đề của Days of Being Wild (1990), Wong đã làm phép phù thủy, quanh co trong mười shot quay để chiêu hồn nên bóng ma này. Chiếc máy quay theo dõi anh từ phía sau lưng khi anh tiến tới thùng nước giải khát một cách kiêu mạn. Chúng ta được nhìn thấy anh từ phía sau nhiều hơn từ phía trước: hiển nhiên đó là dấu hiệu của một bí ẩn. Anh cuộn mình lại một cách lười biếng trong một vài phân cảnh, và luôn luôn phải tự uể oải chống đỡ bản thân ngồi dậy cũng như tìm được động lực để cử động tiếp.

Anh lướt vào trong cái viễn cảnh mà chúng ta những tưởng là địa hạt ảo mộng của riêng anh một cách đầy bất ngờ, rồi lại lướt ra với cùng một cách thức cũng khó ngờ không kém. Rốt cuộc anh chỉ là một âm thanh mà thôi: âm thanh của tiếng bước chân anh tiến đến, rồi lại bỏ đi. Bên cạnh anh, Maggie Cheung là một hình dáng rõ ràng: đủ ánh sáng, đủ để nhìn thấy, tay lục lọi trong ngăn kéo đựng tiền, đang xếp các thùng hàng nước ngọt. Leslie là bậc thầy của điệu nhảy quyến rũ khả thi, lôi cuốn mê hoặc và cũng làm họ phải quằn quại trong đau khổ. Nhưng, than ôi, anh ấy thật vừa vặn ở đây: ngay cả khi bìa đĩa video ghi nhân vật của anh là “một người đàn ông tuyệt vọng đang truy tìm lại nguồn gốc của mình”. Và phần còn lại của bộ phim sẽ cho chúng ta thấy những cực độ mà bóng ma này có thể làm nên: những uể oải chán ghét và xa lánh (sự vui vẻ của anh ta chỉ kéo dài trong vỏn vẹn có một phút) xen kẽ cùng những cơn bùng nổ đầy bạo lực – và luôn luôn, cũng như tay trùm của thế giới ngầm Bugsy Siegel, có cái hành động chải chuốt tự mãn trước gương như để trấn an bản thân mình rằng, sau tất cả, anh vẫn tồn tại, rằng anh vẫn có nơi nào đó để đi, một nguồn gốc và một mục tiêu để theo đuổi. Nhưng thực khó để có thể làm một ai đó trong phim của Wong Kar Wai: mọi người đàn ông và mọi người đàn bà đều trông như thể quá giống nhau, và các vai diễn của họ, những vai trò và lời thoại đều có thể bị lu mờ và hòa tan vào nhau thật dễ dàng, thật vô chứng cứ. Tốt hơn là hãy làm một bóng ma. Leslie Cheung đã nói gì khi anh lướt ra khỏi cảnh quay này? “Cô sẽ mơ thấy tôi đêm nay”.


Lời của Jimmy Ngai

Tôi từng nghe về sự tồn tại của một loài chim không chân… Một khi được sinh ra, loài chim không chân cứ bay mãi, bay mãi trên bầu trời, và tựa vào cơn gió mỗi khi thấm mệt. Loài chim ấy chỉ đáp xuống một lần trong đời… Đó là khi chết đi. Nhưng thật ra cánh chim ấy chưa bao giờ bay đến đâu...

Đó là một buổi sớm. Âm thanh trong phòng thu. Leslie đã ở đấy từ nửa đêm để ghi lại những lời độc thoại của mình. Buổi chiếu ra mắt vì mục đích từ thiện của Days of Being Wild được dự kiến sẽ diễn ra vào tối hôm đó. Wong Kar Wai đã hoàn toàn kiệt sức sau những giờ phút đắn đo về nghệ thuật cuối cùng, từ vài ngày trước ông đã chưa thể nghĩ ra hoàn chỉnh lời độc thoại trung tâm này. Người đạo diễn tỷ mỷ này luôn biết rõ mình muốn gì. Chỉ là vấn đề làm thế nào để thể hiện ra cho đúng ý đồ của ông mà thôi. Leslie đang ở trong một tâm trạng tốt. Bản năng của người diễn viên đã mách bảo cho anh biết điều gì là sẽ được dành cho anh. Leslie có thể chờ đợi. Chúng tôi chờ đợi. Đó là buổi sáng mà các câu chuyện truyền thuyết về loài chim không chân đã được bắt đầu.

Ngày nay, chúng ta biết rằng Days, cùng với Ashes of Time và Happy Together, là bộ ba tác phẩm của Leslie Cheung, loài chim không chân. Cá tính của người diễn viên thường bện chặt với bản chất con người thật đằng sau ống kính. Bầu năng lượng đang chực chờ vỡ bung được bọc khéo léo bên trong nỗi thất vọng, tỏa sáng, sôi sục và cuối cùng khiến khán giả phải sững sờ trước sự tinh vi đa màu sắc, đa kết cấu của nó.

Cánh chim không chân ấy không trình diễn cho chúng ta xem. Bởi nó là chính anh ấy.

---------------------
** Leslie Cheung : Trương Quốc Vinh
** Wong Kar Wai : Vương Gia Vệ
** Maggie Cheung : Trương Mạn Ngọc

** Elizabeth Wright : Cử nhân Nghệ thuật của Đại học Monash (Úc).
** Adrian Martin : Nhà phê bình phim của nhật báo The Age (Úc).
** Jimmy Ngai : Một nhà phê bình phim và kịch bản gia. Các tác phẩm của anh gồm có: Lan Yu, Island Tales, Hold You Tight.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét