Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Một kẻ xâm nhập bất ngờ và Leslie trong một tâm trạng buồn

Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc




Một vài ngày sau chúng tôi lại đến thăm nhà của anh lần nữa, Leslie xuất hiện với một khuôn mặt căng thẳng. Anh mở và đóng các cửa sổ cũng như anh kiểm tra tất cả các ổ khóa trong nhà của mình cùng với Man Chai. Tôi hỏi anh lý do để làm điều này và anh đã trả lời rằng một vài ngày trước có 1 fan nữ đã lẻn vào phòng ngủ của anh . Ở sân sau có một số cây to đối diện với phòng khách .Trong số đó có 1 cây rất to với thân cây khổng lồ mà các nhánh của nó vươn đến sát phòng ngủ của Leslie .Dường như cô gái ấy đã leo lên hàng rào từ con đường phía sau và sau đó cô đã leo lên nhánh cây , mở cửa sổ và đã lẻn vào phòng ngủ mà không bị các người giúp việc phát hiện .


Sau khi xong công việc Leslie về nhà vào lúc đêm . Sau khi thư giãn trong phòng khách một lúc, anh đi vô phòng ngủ của mình. Phòng ngủ hoàn toàn chìm trong bóng tối nhưng khi Leslie bật đèn thì có gì đó bất ổn và anh bắt gặp được ánh mắt của 1 cô gái. Cô ấy đang núp ở góc giường của Leslie. Dường như là cô ấy không có bất kỳ con dao nào hay các loại vũ khí giống như vậy, nhưng cô ấy bị bất động vào một cái gì đó với một cái nhìn có sự ám ảnh trong mắt cô ấy. Từ những kinh nghiệm quá khứ, Leslie biết sẽ không tốt nếu anh báo động. Vì vậy, anh bắt đầu nói chuyện với cô ấy một cách bình tĩnh. Đúng như dự đoán, cô ấy với đôi mắt đỏ ngầu và bắt đầu khóc , "Anh là một kẻ nói dối! Anh đã hứa với em là chúng ta sẽ làm đám cưới mà "! Sau khi la hét một lúc, cô bắt đầu khóc nức nở. Leslie đã im lặng lắng nghe cô nói huyên thuyên . Khi cô trở nên bình tĩnh một chút, Leslie đã thuyết phục cô ấy không làm như thế này nữa và để cho cô về nhà.


Tôi hỏi Leslie : " Những sự cố như vậy có xảy ra thường xuyên không ?" Anh trả lời :"Vâng, thỉnh thoảng . Sự cố đêm qua là bình thường không nguy hiểm , nhưng thời gian trước đây khi tôi là thần tượng thì có vài sự cố mà tôi cảm thấy rằng có khả năng là tôi đã bị giết vài lần ." Và anh nhún vai.




Sự nhiệt tình của fan hâm mộ thì rất là quan trọng đối với các thần tượng , vì sự ủng hộ của các fan là duy trì sự nổi tiếng của họ. Tuy nhiên có nhiều fan quá khích đôi khi cũng rất đáng sợ. Đối với một người như Leslie, người đã duy trì phong độ của một siêu sao trong 20 năm qua, thì các hành vi và hành động khác nhau của fan hâm mộ đối với anh không có gì mới . Mặc dù thỉnh thoảng những kinh nghiệm này có thể là nguy hiểm và đe dọa tính mạng, anh cũng biết điều đó là những điều fan hâm mộ làm cho anh có được. Tôi cảm thấy rằng anh đã có một cảm giác phức tạp dành cho người hâm mộ cũng như đối với mẹ mình. Vào ngày đó, tôi đã có một cuộc phỏng vấn với Leslie trong nhà của anh hết nửa ngày. Leslie đã trầm lặng trong buổi nói chuyện . Điều này có thể là do sự cố của đêm hôm trước vẫn còn mang nặng trong tâm trí của anh hoặc vì nó quá khó để nói cho tôi biết về những kỉ niệm về thời thơ ấu của anh. Đặc biệt, khi chúng tôi nói chuyện về cha mẹ của anh, Leslie đã trở nên im lặng trong một lúc lâu như đang tự xem xét lại suy nghĩ của mình về những gì anh cần cho tôi biết về cha mẹ của mình.


"Những kỷ niệm vui vẻ hạnh phúc khi anh là một đứa trẻ nhỏ là gì?" Tôi hỏi anh . Sau đó, anh trả lời một cách lạnh lùng, "Tôi không có những kỷ niệm hạnh phúc vui vẻ nào hết " Tôi đã cố gắng để nói điều gì đó, nhưng tôi không đủ lời để nói hết được ! Có bao nhiều người trên thế giới này có thể tuyên bố rằng họ không có những kỷ niệm hạnh phúc trong thời thơ ấu của mình? Tôi cảm nhận những kỷ niệm về tuổi thơ của anh không được êm đềm. Vào ngày này anh dường như chán nản và quan điểm của anh có xu hướng rất tiêu cực và bi quan. Vì vậy, tôi bắt đầu lo lắng rằng các chương về cuộc phỏng vấn này sẽ rất ảm đạm và thê lương.




Hôm đó chúng tôi hoàn thành tốt cuộc phỏng vấn trước thời hạn. Những gì mà Leslie nói ở cuối cuộc phỏng vấn thì rất buồn và rất đau khi nghe những lời tâm sự của anh. Anh nói "Đôi khi tôi nghĩ rằng tôi không thể yêu bất cứ ai. Nhìn lại cuộc sống của tôi xem , có lẽ thật sự là tôi không thể yêu một ai . Tôi nghĩ rằng tôi yêu người ấy lúc đó, nhưng một lúc khác tôi trở nên bình tĩnh, tôi cảm thấy tôi là một mình . " Tôi hỏi anh ta " Vậy bây giờ thì sao ? Không có ai để anh yêu thương à ?Có phải anh vẫn cảm thấy cô đơn ?" Anh trả lời," Không, tôi không có bất cứ ai. Tôi đã luôn luôn cô đơn, thậm chí ngay cả bây giờ. "


Rõ ràng là cảm xúc của Leslie trong ngày đó rất buồn.


Tường thuật lại quá trình làm phim " the Kid" đã được tiến hành suôn sẻ đồng bộ cùng với lịch trình chụp hình . Trong ngày đầu tiên , chúng tôi đã chứng kiến một cảnh rất cảm động trong khi chúng tôi chờ đợi anh trong một công viên nhỏ ở Square Street. Có hai bé trai khoảng 5 , 6 tuổi đang chơi xích đu thì nhìn thấy Leslie. Hai cậu bé ngay lập tức lao về phía anh khi đạo diễn Jacob Cheung và Leslie đi ngang qua xích đu thảo luận về kịch bản và chuẩn bị mọi việc. Hai cậu bé vội vã đút vào túi quần short để tìm gì đó nhưng không tìm thấy. Họ nhìn nhau một cách ngượng nghịu. Ngay lúc đó Leslie rút trong túi của mình ra một ít khăn giấy và trải hai tờ giấy ra một cách gọn gàng . Anh mượn cây viết của đạo diễn và anh cẩn thận đặt tờ giấy lên hòn đá và kí tên , sau đó anh trao chúng cho hai cậu bé. Hai cậu bé chạy đi mà tay cầm tờ giấy vẫy vẫy một cách vui sướng.




Người dân Hồng Kông rất thích nhận được chữ ký của các ngôi sao. Tất nhiên đó cũng là sở thích của người Nhật Bản, nhưng trong mắt tôi, họ dường như là điên cuồng để có được chữ ký. Bởi vì điều này, đôi khi chúng tôi trở thành nạn nhân khi chúng tôi đi cùng với Leslie. Có vẻ như họ không chú ý đến bất cứ thứ gì xung quanh ngoại trừ thần tượng của mình . Một trong những nhân viên nữ của chúng tôi theo nghĩa đen là đã được dạy một " bài học đau thương". Một hôm chúng tôi đến Discovery Bay trong buổi tường thuật và chúng tôi đã đi vào nhà hàng Mc Donald's. Leslie và tôi ngồi gần bức tường ở góc cửa hàng và các nhân viên thì đang ngồi đối diện với chúng tôi.


Các fan, những người không mong đợi để thấy Leslie ăn hamburger ở chỗ như vậy, họ phát hiện Leslie với đôi mắt sáng rỡ và chạy ra ngoài la to. Sau đó, toàn bộ cửa hàng đều náo động lên . Các cô gái bắt đầu đổ xô về phía chúng tôi với các tờ giấy và bút .Trong phút chốc, cô nhân viên bị xô đẩy, bị thúc vào sườn , bị đánh từ trên đầu xuống. Cô ấy đã kêu lên một tiếng đau đớn. Nhìn thấy điều này, khuôn mặt Leslie dần dần tái đi cùng với sự giận dữ và anh hét lên một tiếng lớn vào người hâm mộ. Sau đó, đội ngũ nhân viên, những người ngồi gần cửa đã vội vã ra ngoài xua họ đi "Vâng, tốt rồi, đi đi" Tôi vẫn không biết chính xác những gì Leslie đã hét ra trước đó!. Tuy nhiên tôi nhớ khuôn mặt của Leslie rất là dữ dội làm cho những người xung quanh anh không dám đến gần vì sự biểu hiện này của anh.



***

1 nhận xét:

  1. Tội cho cô nhân viên đó. Đứng kế bên mà cũng bị vạ lây nữa. Làm thần tượng là điều rất vinh quang nhưng mặt khác cũng không vui vẻ chút nào.
    Lúc nào cũng bị để ý và dòm chừng, không có 1 chút gì cho riêng tư của mình.
    Chắc có nước anh lên núi sống thì mới dc yên quá

    Trả lờiXóa