Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Cuối mùa thu năm 1998, cái chết của mẹ anh và sự xuất bản của cuốn sách ảnh

Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc


Sau khi có cuộc gặp gỡ với Leslie tại khách sạn Conrad, hình ảnh của tôi về Leslie đã thay đổi rất nhiều. Những hình ảnh mà trước đây tôi đã nghĩ về anh là một người khó tính và anh sẽ không chấp nhận người khác một cách dễ dàng. Tuy nhiên tôi nghĩ rằng đó chỉ là một hình ảnh bất hợp lý mà tôi suy diễn , có thể vì những vai diễn của anh trong "Days of Being Wild", "Farewell My Concubine" và các bài chỉ trích của các phóng viên khi nói đến thế giới showbiz HK. Bên cạnh đó việc có thể liên hệ với Leslie thì gặp khó khăn hơn chúng tôi đã nghĩ. Chúng tôi cũng đã nhận được thông tin rằng dù có được nhiều lời đề nghị làm một cuốn sách ảnh nhưng anh đều từ chối tất cả . Vì vậy, tôi đã nghĩ anh là người đàn ông rất khó khăn.


Điều chúng tôi lo lắng là đúng,mọi lúc, mọi nơi tôi luôn nhận được cùng một câu trả lời : "Leslie? Điều đó là o thể được ". " Leslie không thuộc về bất cứ nơi nào cũng như không có văn phòng hoặc người quản lý riêng. Đối với những bộ phim hoặc bài hát, bạn có thể yêu cầu tại các công ty dĩa hát và hãng phim. Tuy nhiên, cuốn sách ảnh là một yêu cầu rất riêng tư, vì vậy bạn phải liên hệ trực tiếp với Leslie, và đó sẽ là điều không thể. "




Dần dần chúng tôi bắt đầu nghĩ rằng kế hoạch này sẽ không thành và quyết định bỏ cuộc. Lúc đó là đầu năm 1998.


Tuy nhiên, vài tháng sau, kế hoạch này đã được nối lại. Tôi đã kể về dự định làm 1 cuốn sách ảnh của Leslie cho một người bạn của tôi , Y đến từ HK. Thật là 1 bất ngờ thú vị , một trong những người bạn của Y ở trường đại học lại là bạn thân của Leslie. Bạn của bạn tôi lại là bạn của Leslie . Đối với người Nhật Bản chúng tôi , mối quan hệ này là gần như không là gì, nhưng ở Hong Kong thì lại khác. Người dân ở Hong Kong xem tình bằng hữu quan trọng hơn nhiều so với Nhật Bản. Vấn đề này không phải là quá nhiều để nói rằng, với cuộc sống hàng ngày để kinh doanh, thì điều quan trọng nhất là mối quan hệ của nhau. Vì vậy nếu bạn phản bội bạn bè của bạn, nó có nghĩa là bạn phản bội xã hội Hong Kong .


"Xin đừng phản bội Leslie! Tôi tin tưởng bạn, nhưng nếu bạn phản bội anh ấy, tôi sẽ mất tất cả bạn bè của tôi " Y nói nửa đùa, nhưng tôi đoán là cô ấy đã khá nghiêm túc..


Cảm ơn sự giới thiệu từ người bạn thân của tôi, Leslie đã vui vẻ chấp nhận tôi như thể chúng tôi đã là những người bạn lâu năm tại buổi gặp mặt đầu tiên. Tôi có thể nói là tôi đã quá may mắn. Khi chúng tôi bắt đầu nói về cuốn sách ảnh, tôi cảm thấy đây là một số phận. Tôi đoán anh đã có cùng một cảm giác như thế.


Leslie đã mất mẹ một vài ngày trước cuộc gặp mặt với chúng tôi . Khi tôi nghe tin này, tôi nghĩ chúng tôi nên hoãn lại cuộc gặp này . Tuy nhiên anh lại có suy nghĩ khác . Anh nói, "Tôi đã được nhiều lần đề nghị làm một cuốn sách ảnh, nhưng tôi không cảm thấy thích nó. Tôi không thích bị bất cứ chuyện gì thúc đẩy mình . Bên cạnh đó, 10 năm trước tôi đã xuất bản một cuốn sách ảnh một lần rồi và tôi thích cuốn sách đó rất nhiều. Vì vậy, tôi tự hỏi nếu tôi có thể làm cho cuốn sách này tốt hơn so với cuốn kia. "




Leslie bắt đầu nói chuyện thẳng thắn và chỉ cho tôi cuốn sách ảnh, 'Stark Impressions', được thực hiện 10 năm trước đây. Đây là bản sao cuối cùng anh đã có được. Có rất nhiều hình ảnh của một Leslie trẻ trung và vui vẻ trong cuốn sách, có vài hình đã làm cho tôi có một chút e thẹn. Cuốn sách đã được thực hiện không phải để quảng cáo bản thân mà là thể hiện sự cám ơn và lời chào tạm biệt đến tất cả fan hâm mộ của mình từ Leslie, người đã quyết định nghỉ hưu và di cư đến Canada.


"Mười năm đã trôi qua và mẹ tôi qua đời, sau đó chị yêu cầu tôi dự án này từ sự giới thiệu của một người bạn đáng kính của tôi . Vì vậy, tôi cảm thấy đây là một dạng của số phận. "


Khi anh biết được kế hoạch này từ người bạn , mẹ anh đã ở trên giường bệnh. Cái chết của mẹ anh , tôi nghĩ rằng là sự kiện lớn nhất trong cuộc đời của anh . Mặt khác nó cũng có nghĩa là kết thúc những ngày anh đã sống với những cảm giác pha trộn của niềm vui và nỗi buồn.


"Cuốn sách ảnh trước đó là một kỷ niệm chia tay của tôi mà bản thân mình như là một thần tượng nhạc pop. Lần này, tôi có thể nói, sẽ là kỷ niệm về cuộc sống mới của tôi, như cái chết của mẹ tôi làm cho tôi tự do từ rất nhiều cảm giác phức tạp mà tôi đã có trước đây"


Những gì anh nói đã làm tôi ngạc nhiên.


Trong khi nói về mẹ mình, khuôn mặt của Leslie đã rất bình tĩnh, và dường như anh đã có một số thức tỉnh tâm linh. Lúc đó tôi không biết bất cứ điều gì về mối quan hệ phức tạp giữa mẹ và Leslie, vì vậy tôi rất ngạc nhiên khi anh nói chuyện về cái chết của mẹ mình mà không có cảm xúc sâu sắc .



Anh và mẹ, năm 1989


Tại tang lễ của mẹ anh, mùa thu năm 1998


Tuy nhiên, sau này khi tôi hỏi anh về mẹ của mình trong cuộc phỏng vấn cho cuốn sách , bởi vì chúng tôi đã trở nên gần gũi với nhau nên anh đã bày tỏ cho tôi biết cái cảm giác dành cho mẹ bị chôn vùi như thế nào. Trong khi nói về mẹ mình, đôi khi anh xúc động rơi nước mắt . Sau đó, bất cứ khi nào bà trở thành chủ đề của cuộc hội thoại của chúng tôi,thì tôi có thể thấy rằng tư tưởng của anh dành cho mẹ rất sâu sắc và phức tạp mà đôi khi anh trở nên lạnh lùng, đôi khi nồng ấm và đôi khi căm ghét và trên tất cả, anh yêu mẹ sâu sắc. Đặc biệt phần cảm động nhất là lời thú nhận của anh là khi anh trở nên thành công trong sự nghiệp của mình và mua một căn hộ đẹp bên cạnh bãi biển. Sau đó, cuối cùng anh đã thực hiện được ước mơ của mình trở thành sự thật và bắt đầu sống với mẹ. Tuy nhiên cả hai người họ cảm thấy khó chịu và không thường nói chuyện với nhau. Vì vậy,mỗi ngày Leslie đều mua một món quà cho bà và đưa bà đến những nhà hàng đắt tiền sang trọng, nhưng bà cảm thấy bị khuất phục bởi điều đó và bắt đầu cư xử với một không khí xa lạ đối với anh .


Sau khi nói chuyện về điều đó, Leslie nói với một tiếng thở dài: " Tôi nhận ra rằng là tôi không thể mua được tình yêu."


Khi tôi nghe những lời này của anh , tôi đã gần như muốn khóc. Ở đâu trong thế giới này chúng ta có thể tìm thấy một người con cố gắng để mua tình yêu của mẹ mình? Tôi nghĩ rằng anh thà được tình yêu thương của mẹ hơn là được tình yêu bởi hàng chục ngàn người hâm mộ, và tôi cảm thấy đau xót bởi những câu nói của anh .


Vâng, tốt hơn hết chúng ta nên quay lại chủ đề chính .


Lần đầu tiên gặp anh, tôi quan sát anh thông qua cuộc nói chuyện của chúng tôi. Tôi có thể thấy anh cũng đang cố gắng hiểu tôi thông cuộc cuộc nói chuyện này. Tôi cũng muốn biết để trở thành 1 cộng sự lâu dài làm việc cùng anh sẽ là người như thế nào . Leslie có đầy đủ các sự biểu hiện . Nét mặt của anh đã thay đổi với một tốc độ chóng mặt. Một lúc thì anh là một cậu bé cáu kỉnh, một lúc anh trông giống như một cô gái hư hỏng , sau đó đột nhiên trở nên rất nam tính. Nhưng điều làm tôi ấn tượng nhiều không phải là bề ngoài của anh mà là sự quyết định và khả năng quản lý của mình. Anh rất thông minh, có trí nhớ tốt và đưa ra quyết định đúng lúc. Trong thời gian chúng tôi làm việc chung, có nhiều chuyện yêu cầu chúng tôi quyết định thì anh không bao giờ nói, "Hãy để tôi suy nghĩ một thời gian" hoặc "Hãy cho tôi một thời gian" . Anh luôn luôn xem xét vấn đề và ra quyết định đúng lúc. Tuy nhiên quyết định kịp thời của anh không phải luôn luôn là một điều tốt. Trong thực tế anh cũng thay đổi ý kiến, kế hoạch của mình mà không có bất kỳ sự thông báo nào trước đó, mà điều này đã làm chúng tôi ngạc nhiên và bối rối.


Hình ảnh của tôi về Leslie đã hoàn toàn thay đổi kể từ lần gặp đầu tiên. Anh không bảo thủ và cũng khó thỏa mãn , nhưng là một người rất thân thiện , vô cùng dễ thương khi trò chuyện và rất thường xuyên cười .




Mặt khác anh cũng có một vẻ bề ngoài khác nhau.


Cuộc gặp đầu tiên của chúng tôi mất khoảng 3 giờ và tôi thấy khuôn mặt không thân thiện của anh chỉ một lần. Bàn của chúng tôi được đặt ở phần trong cùng, mà những người khác không nhìn thấy được. Khi chúng tôi nói chuyện xong và Leslie đứng lên đi về thì có hai cô gái trẻ tuổi nhìn thấy Leslie , họ đã chạy về phía anh với một tiếng kêu lớn. Tôi không thể hiểu được lời nói của họ, nhưng có vẻ như họ đã la hét, "Hãy cho em chữ ký của anh " Leslie do dự vài giây và đứng đó chờ họ. Trong khi đứng, anh đã nhìn chằm chằm về phía trước với ánh mắt ngạc nhiên vô hồn. Sau khi ký vào tờ giấy mà họ cầm trên tay , không nói một lời nào Leslie rời khỏi cửa hàng một cách nhanh chóng.


Tôi đã thấy sự biểu hiện giống nhau nhiều lần kể từ lần gặp đầu tiên ấy . Đôi mắt của anh vô cùng đặc biệt và có thể nói rằng là đôi mắt ấy ẩn chứa nét u buồn hơn là sắc lạnh . Đôi mắt ấy mơ màng giống như là đang nhìn vào một cái gì đó nhưng dường như là không nhìn thấy bất cứ gì . Đôi mắt buồn là một trong những nét đặc biệt của Leslie mà tôi không thể nào quên được cũng như nụ cười thân thiện của anh. Có thể nói rằng đó là biểu hiện " khí chất của Leslie" nhất.

***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét