Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010

Leslie, chàng trai mong muốn “đẹp” nhất

Tháng 6, 1998 戯非戯
Leslie, who wanted "beauty" the most
Tác giả :
Cheng Pui Pui (Trịnh Bội Bội hay Trịnh Phối Phối), nữ diễn viên Hong Kong nổi tiếng, cô từng đóng cặp với Leslie trong “Woman at 33”, một bộ phim truyền hình ngắn có thời lượng 30 phút do RTHK sản xuất.


***

Tôi từng nghỉ diễn hơn 10 năm trời sau khi kết hôn. Tuy thế, đôi lần tôi vẫn tham gia vào một số phim truyền hình. Một trong số đó là “Woman at 33”, một phim truyền hình ngắn do RTHK sản xuất.


Câu chuyện phim kể về một người phụ nữ đã ngoài 30. Chồng cô ta có nhân tình và một ngày nọ hắn đề nghị cô li dị. Cô ấy bất đắc dĩ phải chia tay. Nhiều người đàn ông muốn đến với cô nhưng hầu hết đều không tôn trọng cô, vì cô là người phụ nữ đã li dị chồng. Đúng lúc này một chàng trai trẻ đã xuất hiện và yêu cô vô điều kiện, bất chấp cả sự cách biệt về tuổi tác giữa hai người nhưng cô không thể đáp lại tình yêu ấy. Bộ phim kết thúc dở dang vì ngay chính bản thân của nhân vật cũng không biết mình nên đi về đâu.

Trong bộ phim ngắn này tôi đóng vai người phụ nữ 30 tuổi, và Leslie đóng vai chàng trai trẻ.

RTHK nằm dưới sự quản lý của chính phủ HK nên tiền thù lao không được cao. Tuy vậy, các nghệ sĩ đều tin tưởng chất lượng của phim truyền hình sản xuất bởi RTHK vì mọi chương trình do họ thực hiện đều giữ được một trình độ nhất định. Vì thế nên các nghệ sĩ dù tiền thưởng có ít chúng tôi cũng đều nỗ lực và làm việc chăm chỉ hết sức mình cho RTHK.

Bộ phim truyền hình ngắn này được quay trong 9 ngày, sử dụng cỡ phim 16mm. Chất lượng tốt và đủ để đem đi tham dự tại các Liên hoan phim quốc tế.

Tôi không thể nhớ được tường tận từng chi tiết của các buổi ghi hình đó nữa, cũng không còn nhớ rõ về bộ phim. Em gái tôi hiện vẫn giữ một cuốn băng video của phim này tại nhà cô ấy ở Úc.


Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ quên được bộ phim ngắn này. Lý do chính đó là vì Leslie. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Leslie là … anh là một con người trẻ tuổi “xinh đẹp” (beautiful) nhất và đầy cuồng nhiệt. Anh khắc họa bức chân dung về người đàn ông trẻ đã đem lòng ngưỡng mộ vị nữ gia sư lớn tuổi hơn (do tôi đóng) kể từ khi còn rất nhỏ. Anh che giấu tình yêu của anh dành cho cô ấy trong tim trong suốt một thời gian dài, nhưng khi biết được cô ấy li dị, anh đã bắt đầu theo đuối cô một cách nghiêm túc.

Leslie còn rất trẻ vào lúc đó và dĩ nhiên vẫn còn rất non nớt để đạt được các mục tiêu của riêng mình. Đương nhiên là lúc đó anh đã rất đẹp nhưng dường như luôn có điều chi phiền muộn, âu sầu. Những ngày ấy anh chưa tìm được bước đột phá nào hay dự định được các kế hoạch tương lai cho sự nghiệp.


Tôi lúc nào cũng cảm thấy như có một niềm kiêu hãnh đặc biệt nào đó tuyệt nhiên không thể diễn tả hết thành lời hiện hữu trong tâm hồn của chàng trai trẻ này. Anh có quá nhiều tự tin vào bản thân anh. Anh không chỉ tự tin với vẻ bề ngoài và tài năng của anh mà còn 100% tự tin vào mọi việc anh làm. Tuy nhiên, anh vẫn đang phải ẩn mình để chờ thời.

Một con người tự yêu bản thân, một đóa hoa thủy tiên như anh là rất hiếm có. Làm gì có mấy người đàn ông yêu bản thân mình nhiều như anh. Anh thậm chí không cần đến cả tấm gương soi bởi vì anh đích thị chính là người đàn ông “đẹp” (beautiful) nhất trên thế gian này.


Tôi đã quen biết anh được hơn một thập kỷ. 10 năm mà ngỡ thời gian đã quá lâu, gần như một thế kỉ vừa trôi qua. Nếu có ai đó muốn viết về sự nghiệp của chúng tôi, ắt hẳn anh ta có thể viết được một bộ tiểu thuyết rất dài.

Trong những năm gần đây, cả hai chúng tôi đều trở về Hong Kong gần như trùng thời điểm và bắt đầu quay trở lại làng giải trí. Chúng tôi không thường xuyên gặp mặt nhau lắm. Tôi nhớ có lần đã gặp lại anh sau một thời gian dài cùng với chương trình “Phỏng vấn với người nổi tiếng” do Chinese News tổ chức tại Malaysia cách đây nhiều năm. Tôi hỏi thăm anh để phỏng vấn về việc làm phim của anh. Lần kế tiếp tôi gặp anh là tại phi trường tại Los Angeles. Anh đến đấy để tham dự lễ trao giải Oscar tổ chức trong năm. “Farewell My Concubine” (Bá Vương Biệt Cơ) được đề cử cho hạng mục Phim Nước Ngoài Hay Nhất tại Giải thưởng Viện Hàn Lâm Mỹ.

Trong cả 2 dịp ấy khi tôi gặp Leslie, anh vẫn tôn trọng tôi như với bậc đàn chị chứ không phải với tư cách một phóng viên. Có lẽ là anh đúng … tôi thật sự giống như bà chị của cậu bạn thân nhất của anh vậy! Đó là lý do vì sao anh luôn đối xử thật dễ thương với tôi mỗi khi chúng tôi gặp nhau. Nhưng tôi chưa hề nói cho Leslie hay là tôi xem anh giống như một cậu em nhỏ của tôi bao giờ … mà chuyện này cũng có quan trọng gì đâu.

Hoặc cũng có lẽ chúng tôi đã từng là chị em trong tiền kiếp và sẽ tiếp tục cho kiếp sau … trong kiếp này, chúng tôi dường như có định mệnh gặp gỡ nhau và ủng hộ lẫn nhau như giữa những người bạn tốt hay là như giữa em trai và chị gái.

Cũng vì lý do này, tôi chưa bao giờ bỏ lỡ bất cứ dịp nào để đi xem phim của Leslie. Tôi luôn tự đi mua vé và xem phim của anh ngoài rạp. Các bộ phim của anh đều đáng tiền. Rất ít diễn viên giống như anh tại Hong Kong, những con người sở hữu bầu không khí nhiệt huyết và sự chân thành mãnh liệt. Hoặc bạn cũng có thể nói thế này, đối với anh, phim ảnh không phải là để kiếm tiền mà nó là một niềm đam mê anh mong được thỏa mãn với chính mình. Một khi con người không làm việc vì kế mưu sinh, con người đó sẽ có khả năng vươn tới đỉnh cao nhất tài năng của anh ta. Làm việc vì đam mê … đó là giấc mơ của hầu hết mọi người.

Các bài hát của anh cũng rất tuyệt. Nhiều năm trước đây, anh từng bị đối xử tàn nhẫn và đã rời làng giải trí. Tôi không biết rõ lắm về nguyên nhân khiến anh ra đi. Nhưng nay anh đã quay trở lại, và lại hát. Cũng không cần phải hỏi tại sao. Với bản thân tôi, tôi cũng đã từng bỏ nghề cách đây 20 năm nhưng có thật sự tôi bị đối xử tệ không ? Điều duy nhất tôi có thể nói là vào lúc đó cả hai chúng tôi đều còn quá trẻ và không nhận thức được đầy đủ về mọi điều trong thế giới này. Nhưng bây giờ chúng tôi đều đã tìm ra luân lý của cuộc đời và sẽ không hứa trước bất cứ điều gì cho tương lai nữa.

Leslie là một diễn viên với tài nghệ diễn xuất nổi trội. Tôi không thể kiềm giữ được niềm ái mộ của tôi dành cho tài năng diễn xuất của anh. Nhưng với “Phantom Lover” (Bóng ma trong nhà hát – Dạ Bán Ca Thanh) thì đó lại là một ngoại lệ. Lần đầu tiên tôi chống lại sự cứng đầu, cố chấp của anh với quan niệm về “cái đẹp” (beauty). Nếu anh không muốn từ bỏ “sắc đẹp” của anh, sao anh lại nhận đóng vai đó ? Có điều gì đã ép buộc anh chăng ? Tên tuổi của anh còn được ghi trên dòng cast&crew với tư cách một nhà sản xuất, vậy anh ắt phải biết rõ những thử thách khi anh thách thức với vai diễn.

Lần cuối chúng tôi gặp nhau, anh nói với tôi “hãy cùng đóng chung một phim nữa chị nhé”. Từ đó đến nay, chúng tôi vẫn chưa có cơ hội hợp tác đó. Nhưng tôi vẫn quý anh nhiều lắm.


Những ngày này anh dường như vẫn rất bận rộn với các bộ phim và bài hát. Nhưng tại sao gương mặt anh vẫn phảng phất buồn như vậy ? Một người đàn ông yêu cái đẹp vẫn có thể tổ chức tiệc mừng sinh nhật lần thứ 40 vui vẻ được chứ. Mọi nỗi u sầu, dù là ở mức độ nào, cũng đều là không thích hợp cho anh.



heobeo @dienanh.net
Nguồn : http://www.geocities.jp/leslielegacy2003/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét