Đôi khi thấy anh duyên dáng như hàng liễu dày sương rủ nghiêng bên mặt hồ xanh biếc, khói mù nhè nhẹ, yên tịch, đơn côi, li ti phơ phất mà đườm đượm, làm lay động mảnh hồn người lữ khách chiều thu
Đôi khi thấy anh đẹp như một ánh sao, dìu dịu mông lung le lói mấy tia buồn thăm thẳm giữa bầu trời, như đang hoài niệm, đang cất công tìm kiếm điều gì đã vĩnh viễn mất đi trong màn đêm cô tịch, rồi buông tay, chỉ còn bàng bạc nỗi nhớ thương cồn cào nhưng bất động
Đôi khi thấy anh dung sầu, một vẻ hương xưa trầm trầm mặc mặc ưu tư chỉ thoáng lộ đôi giây, khêu gợi trong tích tắc rồi lại bàng hoàng vụt mất, thay vào đó là khóe miệng khẽ nhếch thành một điệu cười vô tư, ngạo mạn
Đôi khi thấy anh mỏng mảnh như pha lê, tinh khôi tựa sương núi, ý vị thanh tao, lời nói bộc trực thẳng đuột đến nao lòng. Chẳng bày vẽ tính toan, mặc nhiên tự ý nở rộ, mà khí chất bẩm sinh thu hút, mà chững chạc, mà tinh anh. Một bức tranh nhuốm màu khói mây thơ mộng, như hững hờ, như bất chấp, tinh thần lại sáng suốt như mặt trời mặt trăng. Anh ngọ nguậy, càn quấy. Rạn vỡ. Tan đi như băng tuyết, rục tàn như hoa rơi, khuất dạng như trăng, tiêu tan tựa gió.
Đôi khi lại thấy anh hung dữ oán hờn, mắt đục ngầu hằn đỏ những đường gân đầy ải vẫn không che giấu nổi vẻ dịu dàng mảnh mong, mà yếu đuối, mơ màng lôi cuốn cõi lòng ta lún sâu vào nhục cảm ngọt ngào, sinh vì tình, hận vì tình, chết cũng vì tình.
Đôi khi thấy anh khiêu vũ dưới ánh đèn sân khấu phồn hoa, trên đôi gót ngọc đam mê, bờ mi mộng mị và trái tim tràn đầy tin tưởng, uyển chuyển khéo léo thu phục hết thảy đàn bà và đàn ông. Vẻ đẹp này đây - đích thị là phi thường hoàn mỹ, là tuyệt tác tự tạo của riêng anh, tinh vi tỉnh táo kiểm soát đến từng cử động nhỏ của ngón tay, mà xé toang được hết thảy ranh giới hồng trần, mới hay thay sức quyến rũ hoang liêu và trí tuệ anh sở hữu sức mạnh uy quyền đáng sợ đến nhường nào!
Đôi khi được ngắm anh dạt dào trong khoảnh khắc cuối xuân. Tươi mới, trẻ trung, xanh ngắt như ngọn cỏ, mà thuần túy, mà trong trẻo, đùa nghịch trong nắng, tuổi đời lồng lộng dưới một trời mây.
Đôi khi thấy anh thơ ngây, nét trắng trong trẻ thơ vẫn giữ nguyên hoài trên từng đường vóc, trải bao năm tháng, qua mấy chặng đường bão táp phong ba, vẫn vĩnh viễn mảy may không buồn suy chuyển. Một cậu bé hư, xinh đẹp vô hại, quen thói nuông chiều, làm sao có ai nỡ đang tâm từ chối?
Vậy mà đôi khi lại thấy anh lành lạnh, như ảo ảnh xa xăm, đang hăng hái đâu đây bỗng chùng xuống rồi bỏ mặc. Anh như cánh chim lang bạt, phiêu du trên khắp vùng trời mơ mộng viển vông. Có đôi phần trong nét đẹp của anh tôi hiểu vốn không dành cho những hứng thú đoan trang ngoan hiền. Nó là cái gì đó của ảo tưởng và sự quên lãng thiên thu, mang nét quyến rũ phù du, vẻ lộng lẫy phù phiếm hoa mỹ, hay hiện thân của những lạc thú đam mê, nổi loạn, suy đồi. Nhưng ngay cả khi tự thân anh trống vắng và sụp đổ, từ trong cái hoang tàn tiêu phế đó đầy mê hoặc một thiên thần gãy cánh đang cất tiếng tử khúc mời gợi chúng ta.
Và đôi khi lại thấy anh là người anh trai thân mật, một ánh mắt ấm áp, một cử chỉ ân cần, giọng nói trầm bổng khàn khàn quan tâm. Anh giản dị thôi, không màu mè kiểu cách cũng chẳng quá xa vợi, mà vầng hào quang uy tín như phủ ánh sáng khắp cơ thể anh. Sự tồn tại của anh là có thật, đôi chân anh đang vững vàng đứng trên mặt đất. Anh đem đến cảm giác tin tưởng, chân thành, sẽ là bờ vai dịu dàng mỗi khi một ai muốn tựa vào và khóc
Đôi khi thấy anh nữ tính, bốc đồng, trẻ con. Vẻ đẹp vô tính hiếm hoi bắt gặp, được tôn thờ đấy nhưng chỉ đem lại bất hạnh và thê lương.
Đôi khi thấy anh đàn ông, ngoan cường, kiên định. Cô gái nào được che chở dưới cánh tay anh chắc chắn sẽ vĩnh viễn được yên bình.
Đôi khi ...
Đôi khi thấy anh đơn giản đấy mà lại chẳng thể buông lời, chắt lọc từ cho hoàn hảo. Với người khác, có thể chỉ cần vài ý, vài lời; hay phức tạp hơn chỉ cần một bài viết đổ sức đổ công là có thể thâu tóm hết sự đặc biệt của cá nhân. Chỉ riêng với anh, tôi chưa bao giờ biết đủ, cũng chưa bao giờ đọc được bài viết nào tôi cảm thấy hài lòng trọn vẹn. Anh, có lẽ, là hội tụ tinh túy của muôn mặt trái chiều của những điều tự nhiên tác thành nên Cái đẹp. Cũng như đơn sắc trong suốt tinh túy nhất của ánh sáng vốn dĩ được tích tụ từ bảy dải đa sắc cầu vồng vậy. "Ưu sầu thanh diễm" hay "huyễn hoặc siêu nhiên", dù là thanh lãnh, thi vị hay dữ dội, cầu toàn - tất cả đều là tính từ trong cuốn từ điển miêu tả phong phú về Leslie Cheung, một vẻ đẹp độc đáo, cho dù là có hàng trăm khía cạnh, vẫn mang đến sức truyền cảm rung động xuất phát từ tận nội tâm và thẳm sâu trái tim con người.
Viết bởi: whitedaisy @dienanh.net
Đôi khi thấy anh đẹp như một ánh sao, dìu dịu mông lung le lói mấy tia buồn thăm thẳm giữa bầu trời, như đang hoài niệm, đang cất công tìm kiếm điều gì đã vĩnh viễn mất đi trong màn đêm cô tịch, rồi buông tay, chỉ còn bàng bạc nỗi nhớ thương cồn cào nhưng bất động
Đôi khi thấy anh dung sầu, một vẻ hương xưa trầm trầm mặc mặc ưu tư chỉ thoáng lộ đôi giây, khêu gợi trong tích tắc rồi lại bàng hoàng vụt mất, thay vào đó là khóe miệng khẽ nhếch thành một điệu cười vô tư, ngạo mạn
Đôi khi thấy anh mỏng mảnh như pha lê, tinh khôi tựa sương núi, ý vị thanh tao, lời nói bộc trực thẳng đuột đến nao lòng. Chẳng bày vẽ tính toan, mặc nhiên tự ý nở rộ, mà khí chất bẩm sinh thu hút, mà chững chạc, mà tinh anh. Một bức tranh nhuốm màu khói mây thơ mộng, như hững hờ, như bất chấp, tinh thần lại sáng suốt như mặt trời mặt trăng. Anh ngọ nguậy, càn quấy. Rạn vỡ. Tan đi như băng tuyết, rục tàn như hoa rơi, khuất dạng như trăng, tiêu tan tựa gió.
Đôi khi lại thấy anh hung dữ oán hờn, mắt đục ngầu hằn đỏ những đường gân đầy ải vẫn không che giấu nổi vẻ dịu dàng mảnh mong, mà yếu đuối, mơ màng lôi cuốn cõi lòng ta lún sâu vào nhục cảm ngọt ngào, sinh vì tình, hận vì tình, chết cũng vì tình.
Đôi khi thấy anh khiêu vũ dưới ánh đèn sân khấu phồn hoa, trên đôi gót ngọc đam mê, bờ mi mộng mị và trái tim tràn đầy tin tưởng, uyển chuyển khéo léo thu phục hết thảy đàn bà và đàn ông. Vẻ đẹp này đây - đích thị là phi thường hoàn mỹ, là tuyệt tác tự tạo của riêng anh, tinh vi tỉnh táo kiểm soát đến từng cử động nhỏ của ngón tay, mà xé toang được hết thảy ranh giới hồng trần, mới hay thay sức quyến rũ hoang liêu và trí tuệ anh sở hữu sức mạnh uy quyền đáng sợ đến nhường nào!
Đôi khi được ngắm anh dạt dào trong khoảnh khắc cuối xuân. Tươi mới, trẻ trung, xanh ngắt như ngọn cỏ, mà thuần túy, mà trong trẻo, đùa nghịch trong nắng, tuổi đời lồng lộng dưới một trời mây.
Đôi khi thấy anh thơ ngây, nét trắng trong trẻ thơ vẫn giữ nguyên hoài trên từng đường vóc, trải bao năm tháng, qua mấy chặng đường bão táp phong ba, vẫn vĩnh viễn mảy may không buồn suy chuyển. Một cậu bé hư, xinh đẹp vô hại, quen thói nuông chiều, làm sao có ai nỡ đang tâm từ chối?
Vậy mà đôi khi lại thấy anh lành lạnh, như ảo ảnh xa xăm, đang hăng hái đâu đây bỗng chùng xuống rồi bỏ mặc. Anh như cánh chim lang bạt, phiêu du trên khắp vùng trời mơ mộng viển vông. Có đôi phần trong nét đẹp của anh tôi hiểu vốn không dành cho những hứng thú đoan trang ngoan hiền. Nó là cái gì đó của ảo tưởng và sự quên lãng thiên thu, mang nét quyến rũ phù du, vẻ lộng lẫy phù phiếm hoa mỹ, hay hiện thân của những lạc thú đam mê, nổi loạn, suy đồi. Nhưng ngay cả khi tự thân anh trống vắng và sụp đổ, từ trong cái hoang tàn tiêu phế đó đầy mê hoặc một thiên thần gãy cánh đang cất tiếng tử khúc mời gợi chúng ta.
Và đôi khi lại thấy anh là người anh trai thân mật, một ánh mắt ấm áp, một cử chỉ ân cần, giọng nói trầm bổng khàn khàn quan tâm. Anh giản dị thôi, không màu mè kiểu cách cũng chẳng quá xa vợi, mà vầng hào quang uy tín như phủ ánh sáng khắp cơ thể anh. Sự tồn tại của anh là có thật, đôi chân anh đang vững vàng đứng trên mặt đất. Anh đem đến cảm giác tin tưởng, chân thành, sẽ là bờ vai dịu dàng mỗi khi một ai muốn tựa vào và khóc
Đôi khi thấy anh nữ tính, bốc đồng, trẻ con. Vẻ đẹp vô tính hiếm hoi bắt gặp, được tôn thờ đấy nhưng chỉ đem lại bất hạnh và thê lương.
Đôi khi thấy anh đàn ông, ngoan cường, kiên định. Cô gái nào được che chở dưới cánh tay anh chắc chắn sẽ vĩnh viễn được yên bình.
Đôi khi ...
Đôi khi thấy anh đơn giản đấy mà lại chẳng thể buông lời, chắt lọc từ cho hoàn hảo. Với người khác, có thể chỉ cần vài ý, vài lời; hay phức tạp hơn chỉ cần một bài viết đổ sức đổ công là có thể thâu tóm hết sự đặc biệt của cá nhân. Chỉ riêng với anh, tôi chưa bao giờ biết đủ, cũng chưa bao giờ đọc được bài viết nào tôi cảm thấy hài lòng trọn vẹn. Anh, có lẽ, là hội tụ tinh túy của muôn mặt trái chiều của những điều tự nhiên tác thành nên Cái đẹp. Cũng như đơn sắc trong suốt tinh túy nhất của ánh sáng vốn dĩ được tích tụ từ bảy dải đa sắc cầu vồng vậy. "Ưu sầu thanh diễm" hay "huyễn hoặc siêu nhiên", dù là thanh lãnh, thi vị hay dữ dội, cầu toàn - tất cả đều là tính từ trong cuốn từ điển miêu tả phong phú về Leslie Cheung, một vẻ đẹp độc đáo, cho dù là có hàng trăm khía cạnh, vẫn mang đến sức truyền cảm rung động xuất phát từ tận nội tâm và thẳm sâu trái tim con người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét