Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011

Leslie và Brigitte làm khách mời cho buổi tọa giảng phim "Ashes of Time" tại Đại học Hong Kong

1 bài dịch mới, đây là bài blog tường thuật cá nhân của 1 bạn bên HK.

Ngày 29 tháng Ba, năm 1999












Part 1

Leslie và Brigitte Lin (Lâm Thanh Hà) được mời đến nói chuyện tại buổi giảng tọa về bộ phim “Ashes of Time” (Đông Tà Tây Độc) tại Đại học Hong Kong vào ngày 29 tháng Ba 1999. Buổi giảng tọa dự định bắt đầu vào lúc 5 pm nhưng đến 4 pm đã có khoảng 30-40 người phải xếp hàng đứng bên ngoài giảng đường, rõ ràng là họ đều bị thu hút bởi hai đại minh tinh. Buổi nói chuyện được tổ chức tại giảng đường luận văn của trường, với sức chứa khoảng 500 người, và nó đã được lấp kín trong ngày hôm đó. Leslie và Brigitte đến sau 5 pm một chút và họ được chào đón bằng những tràng pháo tay vang như sấm dậy.


Buổi nói chuyện được chủ trì bởi ông Abbott, Chủ nhiệm Khoa Liên Đới Văn Học. Leslie nói rằng giữa anh và Abbott có mối thân tình cũ, nhưng sau đấy Abbott đã cải chính là “còn hơn thế nữa”. Thực tế ông từng là anh rể của Leslie , và họ chưa gặp lại nhau sau gần 30 năm. Cô phiên dịch viên liền nói, đây thực sự là một dịp đoàn tụ gia đình. Buổi nói chuyện sử dụng hai ngôn ngữ tiếng Anh và tiếng Trung (với 1 người phiên dịch sang tiếng Anh) vì Abbott không nói được trôi chảy tiếng Trung và còn có một phụ nữ nước ngoài trên sân khấu (mà tôi đã quên mất bà là ai). Các vị khách mời được thoải mái nói thứ ngôn ngữ nào mình cảm thấy thoải mái. Leslie thành thục cả hai thứ tiếng nên anh thường xuyên chuyển một cách êm ái từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ kia trong suốt buổi nói chuyện, trong khi Brigitte chỉ nói tiếng Trung. Buổi giảng tọa được chia thành ba phần, phần đầu nói về bức tranh khái quát của nền điện ảnh Hong Kong, phần thứ hai chia sẻ những kinh nghiệm làm việc giữa họ và đạo diễn Wong Kar-wai (Vương Gia Vệ) và phần thứ ba là phần hỏi & đáp.


Sau sự giới thiệu ngắn về hai vị khách mời, buổi giảng tọa bắt đầu. Ban đầu họ được hỏi về kinh nghiệm khi phải đối mặt với những khó khăn của nền công nghiệp phim ảnh. Brigitte được hỏi trước nhưng cô có một chút e thẹn nên đã để cho Leslie trình bày. Leslie đã nói về những lí do dẫn đến sự suy thoái của nền công nghiệp điện ảnh trong nước, phần lớn là những thông tin chúng ta đã được đọc hoặc thấy trên báo chí và phỏng vấn truyền hình. Lấy ví dụ, anh nói rằng nền công nghiệp phim của chúng ta đang gần như “hấp hối” và nạn in sang lậu tràn lan, mặc dù đây là nguyên nhân lớn, nhưng nó không phải là nguyên nhân duy nhất dẫn tới sự suy sụp này. Nguyên nhân sâu xa hơn là một số nhà làm phim địa phương chỉ biết và nghĩ đến chuyện kiếm tiền nhưng không quan tâm đến chất lượng hay có lòng làm ra những bộ phim hay. Thế nên người dân Hong Kong dần dà thích xem phim Hollywood hơn, với những sản phẩm nghiêm túc và nhiều chất lượng hơn. Anh cũng thừa nhận việc lồng tiếng phim của Hong Kong đang thực sự trở nên “lạc hậu”. Có rất nhiều người trước đây từng làm việc cùng anh nay đã phải bươn chải mưu sinh bằng nghề lái taxi hay thợ nề. Nhưng anh cũng tin tưởng rằng vẫn còn có những tác phẩm tốt, những con người tài giỏi vẫn còn đó và anh hy vọng vào một tương lai gần họ sẽ chấn hưng sinh khí cho nền công nghiệp.


Về câu hỏi anh có dự định sang Hollywood không, anh đã nói rằng chuyện này không dễ dàng như nhiều người vẫn nghĩ, Hollywood là một liên minh lớn. Và quan điểm của Hollywood thì thường xuyên như thế này, “Ồ, Leslie, tôi biết anh rất rõ, tôi đã xem rất nhiều phim hay của anh. Nhưng anh có biết đánh đấm không ? Anh có thể múa cước đi quyền không ?” Rồi anh nói về Chow Yun-fat (Châu Nhuận Phát). Anh nói anh khá thất vọng với các tác phẩm của Chow tại Hollywood. “Ở đây anh ấy là một siêu sao, là “niềm hy vọng của châu Á” ” Leslie đã nói như vậy. (Tôi có đọc nhiều bài báo chỉ trích Leslie “ghen tị” nên mới chê bai Chow. Đấy là nhận định không công bằng, bởi tôi nghĩ điều anh muốn nói ở đây là một nam diễn viên tầm cỡ như Chow thì phải xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn, ít nhất kịch bản phim cũng phải tốt hơn các “siêu phẩm châu Á-Hollywood” ấy. Anh không thích nhìn Chow bị hủy hoại bởi Hollywood).


“Steven Spielberg hiện đang chuẩn bị làm một phim về Geisha vào năm tới. Họ đã nhắm Maggie (Trương Mạn Ngọc) và đưa ra lời đề nghị tốt, nhưng nữ diễn viên chính đóng vai Geisha lại là một người Hàn Quốc, vậy đấy, họ để người Hàn đóng vai Geisha – một biểu tượng truyền thống thuộc về Nhật Bản … Tôi nghĩ điều này khá nông cạn. Nhưng đấy là góc nhìn của họ, đó là quan điểm của họ.” Anh nói người Mỹ thường xuyên trộn lẫn mọi người châu Á với nhau. Michelle Dương Tử Quỳnh, người vừa trở thành “the Bond girl”, từng nhận được lời đề nghị đóng một người Việt Nam.


Về phần của Brigitte, cô đã dẫn ra một cảnh quay tình cảm trong phim Zu “Thục Sơn” của đạo diễn Tsui Hark (Từ Khắc). Cô nói cô không hiểu tại sao cảnh quay đó lại bị cắt đột ngột như vậy. Cô tìm hỏi đạo diễn Tsui và ông nói với cô rằng ông không muốn đả động nhiều đến chủ đề này (chủ đề tình yêu) và thừa nhận là ông cũng không biết làm thế nào để xử lý nó. Leslie nhướn mày, và điều này cho thấy là anh ngạc nhiên như không tin được. Brigitte cho hay cô thích các bộ phim có nhiều cảm xúc và giàu tình cảm, cho dù đó là tình yêu thương của bậc cha mẹ, tình thân anh em, tình yêu đôi lứa hay tình cảm bạn bè … Rồi cô thông báo, “Các bạn sẽ có phim hay để xem vào năm sau, khi Leslie trở thành đạo diễn”. Một tràng pháo tay lớn nổi lên trong khi Leslie nói, “Mặc Brigitte thôi, chị ấy quảng cáo dữ quá rồi”.


Người chủ trì hỏi Brigitte về nền điện ảnh của Đài Loan và cô sẽ so sánh như thế nào giữa hai nơi. Brigitte trả lời bâng quơ (dường như cô không thạo lắm về điện ảnh Đài Loan dù cô xuất thân từ nơi này) rồi yêu cầu Leslie nói thêm giúp cô. Leslie với biểu cảm kỳ lạ đã hỏi lại “Em ư ? Điện ảnh Đài ???” (Leslie chưa từng tham gia phim Đài Loan). Nhưng anh cũng đóng góp ý kiến từ các trải nghiệm anh đã có được thông qua các chương trình TV của Đài. Anh nghĩ rằng người Đài Loan bảo thủ và thường cứng nhắc nguyên tắc hơn, trong khi người Hong Kong lại uyển chuyển hơn. Anh còn nhớ đến tình huống nguy hiểm Brigitte đã từng gặp phải trong những năm 80 khi ngành công nghiệp phim ảnh Đài bắt đầu bùng nổ, những siêu sao lớn như Brigitte bị xã hội đen uy hiếp bằng súng ống ngay trong phim trường, bị buộc phải đóng phim cho họ.


Người chủ trì hỏi Leslie rằng liệu anh nghĩ điện ảnh Hong Kong có còn tương lai ? (anh được yêu cầu nói tiếng Anh). Anh đáp “Vâng, chúng ta vẫn còn có cơ hội, vì người Hong Kong rất chăm chỉ và tài năng. Vẫn có những người mang trong mình lý tưởng và muốn làm nên những kỳ tích. Mặc dù hiện các nhà tài chính đã bỏ đi hết và chỉ sẵn lòng đầu tư lớn cho các dự án của Jackie Chan (Thành Long), chúng ta vẫn còn những con người với nhiều ý tưởng độc đáo, chúng ta có các diễn viên giỏi, vì thế nên chúng ta vẫn có cơ hội.” Brigitte cũng tỏ ra lạc quan về tương lai và hy vọng tình hình sẽ sớm được cải thiện.


Part 2

Phần thứ hai của buổi giảng tọa, người chủ trì bắt đầu hỏi Leslie, “Tôi muốn hỏi cậu một câu hỏi hàn lâm” (Leslie đã làm biểu cảm hoảng sợ ) “Kinh nghiệm làm việc của cậu cùng đạo diễn Wong Kar-wai là như thế nào ? Vì cả hai đều cùng tham gia phim “Ashes of Time”, chúng tôi muốn biết là thực ra các bạn có hiểu bộ phim này không ?” Hội trường vỡ ra cười.


Leslie bắt đầu nói, “Làm việc với Wong Kar-wai thực sự là một trải nghiệm đau khổ. Anh chàng này rất tài năng, rất giỏi. Anh có rất nhiều ý tưởng mà anh ấy sẽ không bao giờ hé lộ cho bạn biết. Mỗi một lần anh ấy sẽ trao cho bạn những chỉ dẫn tuyệt vời, sau đó bạn đi gặp anh ấy, và cố gắng để làm việc cùng anh thì ngay lập tức anh ấy lại thay đổi ý tưởng của mình. Anh ấy giống như một tay cầm cọ, một họa sĩ vậy. Trong tay anh luôn có vô vàn nguyên liệu tốt, bao gồm cả chúng tôi, chúng tôi cũng là những nguyên liệu tốt của anh ấy (khán giả rộ lên cười). Anh ta cầm cọ lên và sẽ bắt đầu phác thảo nhác cọ đầu tiên, rồi thì sau đó có lẽ anh sẽ quăng bỏ nó, và chúng tôi phải ngồi chờ đợi cho đến khi nhác cọ phù hợp cho bộ phim được chấp nhận. Có thể bạn sẽ phải đợi từ 3 đến 4 tháng. Đấy là một kiểu làm phim rất ích kỉ. (Ở đây, Brigitte gật đầu và nói “Tôi đồng ý, đúng là vậy”). Đặc biệt là trong thời điểm này, khi không ai có thể lãng phí một ngày trời bấm máy. Đó là một sự xa xỉ tốn kém khi phải bỏ đi hàng trăm ngàn đô la mỗi ngày, bởi vì, tôi có thể nói, đoàn làm phim có 40 người, rất nhiều người đang phối hợp làm việc cùng chúng tôi, các lái xe, rồi cơm trưa, cơm tối và rất nhiều các ngôi sao phải ngồi chờ chực. Vâng, đó là cảm giác của tôi. Anh ấy tài năng nhưng không ai hiểu nổi chính xác anh ấy muốn gì, bạn không thể nào biết được bạn đã làm được gì cho tới tận ngày cuối cùng, đó là khi bộ phim được trình chiếu.”


“Nói làm ví dụ, Andy Lau (Lưu Đức Hoa) đang rất giận anh chàng này. Anh ấy đã phải làm việc tại Wall City, một khu vực đổ nát với từng đàn chuột lớn chạy quanh, mà Andy Lau thì vô cùng sợ chuột. Anh ấy đã nhảy dựng cả lên để tránh lũ chuột. Anh ấy đã phải quay phim 3 tháng ròng trong tình trạng phòng ốc cao chưa đầy 5 ft rưỡi, bò trườn như thế này mỗi ngày. Andy Lau là một diễn viên rất chuyên nghiệp. Thế nên anh ấy đã rất giận dữ khi toàn bộ những thước phim đó đều bị lãng phí. Các bạn đã được xem bộ phim tuyệt vời này ("Days of Being Wild"). Các bạn có thấy cảnh phim nào của Andy Lau tại khu Wall City không ? Không phải không. Đó là cái cách Wong làm việc đấy. Anh ấy khởi động mọi thứ, rồi đột nhiên anh ấy nhận ra đó chính xác không phải là điều anh muốn, ngày hôm sau thế là lại bắt đầu mày mò cùng những scene cảnh mới. Vì vậy rất khó để nắm bắt anh chàng này.”


Và rồi đến lượt Brigitte Lin kể cho khán giả nghe trải nghiệm của riêng cô. Cô tiết lộ rằng cô và Joey Wong (Vương Tổ Hiền) là hai diễn viên đầu tiên được mời để làm phim "Ashes of Time", và Wong Kar-wai đã kể cho cô nghe một câu chuyện cực kỳ thú vị. Sau đó ít lâu Wong Kar-wai lại liên lạc với cô và bởi vì sự thành công của phim “Đông Phương Bất Bại” nên anh đã nảy sinh ra một ý tưởng khác trong đầu. Một lần nữa, cô lại được kể cho nghe một câu chuyện tuyệt vời khác xa câu chuyện đầu, và lần này dàn cast sẽ được mở rộng hơn, bao gồm cả Leslie, Maggie Cheung và 2 Tony. Cô đồng ý tham gia bộ phim và chờ đợi một thời gian dài trước khi đến lượt cô ra phim trường, và cô biết rằng Leslie lẫn Joey đang quay phim tại đâu đó được một thời gian rồi. Đột nhiên một ngày nọ cô được cho hay dự án “Ashes of Time” cần phải quay thêm một phim hài mừng Tết Nguyên Đán và yêu cầu toàn bộ dàn cast cùng tham gia bộ phim này. Brigitte đã nói rằng cô không giỏi đóng phim hài, đặc biệt là với những thể loại hài “điên cuồng” như thế , cô đã tìm đến Leslie để chia sẻ nỗi lo. Leslie an ủi cô hãy thư giãn và rằng bộ phim này cũng không có kịch bản trước . Cô bắt đầu kể một mẩu chuyển vui liên quan đến phân cảnh trong hang động. Nhà đạo diễn đã nói với cô là trong động sẽ có rất nhiều quái thú, gà, vịt và rằng cô sẽ mang thai với chúng … Cô đã rất shock khi nghe tin này, liền chạy đi hỏi Leslie sao chuyện lại thành ra như thế và cô phải làm thế nào đây . Leslie trả lời với một tiếng thở dài, “Thì cứ làm thôi !” Cô lại đi hỏi Joey Wong làm sao cô có thể đóng vai một phụ nữ mang thai với con vịt cho được ??!! Nhìn thấy cô lo cuống lên như vậy, đạo diễn đã không thể nhịn được cười và đành nói “Tôi chỉ đùa thôi mà, đừng nghiêm trọng quá !!”. Hóa ra là ông ấy chọc ghẹo cô. Khán giả đã thấy câu chuyện này rất hài hước.


Lúc này Leslie lại hỏi Brigitte về dự án đầu tiên của đạo diễn Wong cho bộ phim "Ashes of Time" (dự án ban đầu mà chỉ có Brigitte và Joey tham diễn), rằng liệu có khi nào cô được yêu cầu đóng vai Đông Tà và Joey đóng vai Tây Độc hay không. Brigitte trả lời là có thể lắm. Leslie muốn xỉu !!


Leslie lại tiếp tục nói, “Anh Abbott đã hỏi tôi là liệu tôi có hiểu bộ phim này không à. Anh đang đùa sao ? Dĩ nhiên là không hiểu rồi, làm sao mà chúng tôi hiểu được cơ chứ”. Leslie rõ ràng là đang đùa với khán giả, mọi người đều lăn ra cười rồi vỗ tay nhiệt liệt. Abbott liền hỏi Leslie về nhân vật Tây Độc của anh trong phim, đầu phim anh ta có râu nhưng cuối phim thì lại không có là vì sao. Leslie giải thích rằng ban đầu anh được yêu cầu đóng vai Đông Tà, anh đã cùng Wong Kar-wai quay những phần này trong 30 ngày tại Hong Kong. Sau đấy cả dàn cast đi đến vùng sa mạc Xian Xi quay phim để lấy khung cảnh đẹp. Rồi một ngày, Wong nói với anh “Tôi muốn anh đóng vai Tây Độc” vì anh ấy nghĩ nhân vật chủ đạo của bộ phim nên là Tây Độc. Thế là mọi tư liệu trong 30 ngày quay tại Hong Kong đều phải bỏ ngoại trừ cảnh mở đầu phim. Sau đấy Wong xoay sở để tìm cách sửa lại sai lầm. Leslie nhắc nhở khán giả rằng Wong là một người viết kịch bản cừ khôi, nên anh ấy có thể dễ dàng xoay chuyển các ý tưởng và viết lại các câu chuyện. Cuối cùng Wong kể cho anh nghe rằng Tây Độc quá đau khổ sau khi người yêu qua đời nên đã đốt trại, cạo râu rồi tìm đường trở lại Bạch Đà Sơn. Vậy là câu chuyện lại liền mạch và dính kết.


Leslie cho hay với tư cách một diễn viên, việc đương đầu với Wong Kar-wai là rất khó khăn vì anh ấy muốn luôn thay đổi. Anh sẽ không đưa cho bạn bất cứ kịch bản nào và chỉ đến ngày quay mới đưa cho bạn một tờ giấy. Sau đấy bạn sẽ ghi lại những gì mình được truyền đạt từ anh ra mặt giấy. Leslie nói các diễn viên luôn có một biểu đồ trong tâm tưởng. Ví dụ như khi câu chuyện chạm tới cao đỉnh thì họ sẽ giải phóng nhiều năng lượng hơn. Nhưng với cách làm phim của Wong Kar Wai, anh chỉ có thể mường tượng điều này giới hạn trong mỗi take quay rời rạc, “như thể anh ấy đang mưu đồ một chuyện gì đó”. Mặt khác Brigitte cũng cho hay cô cũng thích làm việc có kịch bản hơn vì như thế cô có thể chuẩn bị cho phần diễn của mình.


Part 3

Phần cuối của buổi nói chuyện là phần hỏi & đáp. Vì giới hạn của thời gian nên chỉ có 3 sinh viên được đặt câu hỏi. Người chủ trì nhấn mạnh “Không câu hỏi cá nhân nhé” (có một vài tiếng cười trong giảng đường)


Câu hỏi đầu tiền là về phim “Love Letter” của Peter Chan (Trần Khả Tân) tại Hollywood. Leslie cho đấy mà một sự khởi đầu tốt... Khi được hỏi anh nghĩ thế nào về Peter Chan anh đã nói rằng Peter là một người nhạy cảm và anh ấy có những lý tưởng, những tham vọng của riêng mình. Anh là một trong những tên tuổi đạo diễn trực thuộc UFO group. Mặc dù các bộ phim của anh thiên về thương mại, nhưng chúng vẫn truyền tải thông điệp tinh tế. Anh hy vọng Peter sẽ trở thành một nhà đạo diễn thành công tại Hollywood sau Ang Lee (Lý An), làm ra những bộ phim chất lượng như “Sense and Sensibility”.


Câu hỏi thứ hai là anh nghĩ thể loại phim nào sẽ kích thích và vực dậy thị trường một lần nữa. Leslie đã trả lời bất cứ bộ phim nào được làm với cả “trái tim” sẽ đều mang lại hiệu quả . “Nếu bạn làm một phim võ thuật, thì hãy làm một phim võ thuật tốt. Nếu bạn nghĩ các bộ phim lấy cảm hứng từ thập niên 60 đang là khuynh hướng, thì hãy làm nó một cách nghiêm túc !”. Rồi anh cũng cho một vài nhận xét về bộ phim nổi tiếng Điềm Mật Mật “Comrades: Almost a Love Story”, do Maggie Cheung và Leon Lai thủ diễn. Anh nói vì anh là một diễn viên nên anh thường xuyên chú tâm nhiều hơn cho từng phân cảnh. Anh đã chỉ là một sai phạm của một cảnh quay tại cảng Causeway: những vạch đôi vàng trên mặt đường chỉ có từ những năm 80, chứ không phải là vào những năm 60. Anh nói các nhà làm phim cần phải nghiên cứu kỹ lưỡng và phải để tâm tới mọi chi tiết, dù là nhỏ nhất. Rồi anh đề cập tới thành công của bộ phim kinh phí thấp “Made in Hong Kong”. “Câu chuyện và các nhân vật vô cùng chân thật và sống động, tựa hồ như đấy là cuộc sống thực của họ, và khán giả bị làm cho cảm động bởi kịch bản cũng như diễn xuất của những con người trong dó. Khi có những bộ phim như thế này nữa xuất hiện, sự tự tin của chúng ta sẽ trở lại thôi”, Leslie nói. Người sinh viên hỏi Leslie rằng bộ phim nào anh đã diễn với tất cả trái tim mình. Anh trả lời anh nghĩ đó là “Farewell to My Concubine” (Bá Vương Biệt Cơ). Nhưng anh nghĩ đạo diễn Chen Kaige (Trần Khải Ca) đã có chút lưỡng lự khi động chạm đến vấn đề giới tính của phim. Đó là lý do vì sao ông cần đến Gong Li (Củng Lợi) để cân bằng mối quan hệ đồng tính, có lẽ để thị trường dễ chấp nhận nó hơn. Nhưng nhìn chung đó là một bộ phim hay .


Câu hỏi cuối cùng là về phim của Wong Kar-wai. Một sinh viên đã hỏi Leslie anh nghĩ đâu là bộ phim hay nhất của Wong. Và Brigitte đã trả lời ngay tắp lự, “Happy Together” (Xuân Quang Xạ Tiết). Cô cho màn diễn xuất của Leslie là xuất sắc và tiếc rằng anh không có thêm thời gian để thực hiện bộ phim này, nếu không bộ phim có thể còn tốt hơn nữa. Cô thực sự muốn được xem Leslie diễn thêm. Leslie cũng trả lời lựa chọn đầu tiên của anh là “Happy Together”. “Wong Kar-wai là người đầu tiên đã dám nói về chuyện đồng tính. Anh ấy cũng rất tinh xảo khi dẫn đắt câu chuyên về một cặp đôi đồng tính nhưng lại chẳng khác gì bất cứ cặp đôi nào trên đời này. Như tôi đã nói khi nãy, bất cứ khi nào bạn phát ngôn bằng “trái tim” của mình về “thế nào là tình yêu” thì nó sẽ luôn luôn đạt hiệu quả”, Leslie nói.


Buổi giảng tọa kết thúc sau phần hỏi-đáp, kéo dài trong khoảng 80 phút. Leslie và Brigitte Lin được tặng một ấn phẩm làm kỉ niệm. Quí bà người nước ngoài đến bên cạnh Leslie (tôi nghĩ là để cảm ơn anh) và anh đã hôn lên má bà. Các sinh viên bắt đầu rời đi trong khi một số nhân cơ hội đến xin Leslie chữ kí, một người thậm chí còn đem theo một tấm poster khổ lớn, và nó thành ra trông như thể một buổi kí tặng mini của Leslie vậy ^^ . Brigitte rời hội trường luận văn trong khi Leslie vẫn còn đang kí tặng cho các fan. Sau 10 phút Leslie cùng chụp một tấm hình tập thể với mọi người còn lại trong hội trường trước khi rời đi. Anh đi cùng người phụ nữ nước ngoài (các fan vẫn theo sau anh) và tiến ra ngoài bãi đậu xe.


Nguồn: blog.tianya.cn
Dịch: heobeo @ DAN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét