Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Phỏng vấn Leslie: Kim Dạ Bất Thiết Phòng

Chương trình talkshow Kim Dạ Bất Thiết Phòng (今夜不設防 - Đêm Nay Không Bố Trí Phòng Vệ) năm 1989 do 3 MC chủ trì: nhạc sĩ/nhà soạn lời Hoàng Triêm (James Wong), nhà văn Nghê Khuông (Ni Kuang), nhà văn/chế tác phim/nhà ẩm thực Thái Lan (Cai Lan). Cả 3 người đều là những nghệ sĩ có tên tuổi của giới văn nghệ, cùng với nhà văn kiếm hiệp Kim Dung thường được ca tụng là nhóm "Tứ đại tài tử của Hồng Kông".

Nghê Khuông từng tặng cho Ca ca Trương Quốc Vinh 4 chữ "mi mục như họa" để khen ngợi nét đẹp mắt tú mày thanh của anh.

Chuyển ngữ: Monica_Lee @DAN
Tham khảo thêm bản dịch Anh ngữ : http://xoomer.virgilio.it/nguidett/james.htm

LINK XEM FULL ONLINE KÈM VIETSUB (do Khue Nguyen thực hiện) : https://www.youtube.com/watch?v=9Umia0GCgp4




Hoàng Triêm: Hello, quý vị khán giả. Hôm nay cực kì cực kì vui sướng, cuối cùng cũng mời được CaCa.

CaCa: Tôi không thích anh nói tôi như thế đâu nha! Vậy ý các anh là trách tôi rồi.

Nghê Khuông: Chúng tôi đâu có ý đó tại mời CaCa 3 lần rồi mà giờ mới tới dự.

CaCa: Cái gì 3 lần? Không có chuyện đó, anh James biết mà. Chỉ 1 lần thôi lần đó không tính nha, đáng lẽ lần trước có thể tới được nhưng chỉ vì tôi bị cảm mạo nên không tiện thôi! Các anh biết đấy, bây giờ có 2 thứ không phải là bệnh truyền nhiễm, một là AIDS, 2 là cảm mạo, phải không? (cười haha)

Nghê Khuông: Đúng đúng đúng! Coi như tôi sai.

CaCa nói với Hoàng Triêm: Dạo này sao rồi, Darling?

Nghê Khuông: CaCa gọi hắn là gì? Darling hả? Tôi có nghe nhầm không zậy??? :-O

Hoàng Triêm: CaCa hễ gặp tôi là gọi tôi là Darling đó ^,…,^

CaCa nói với Nghê Khuông: Anh không nghe nhầm đâu! Vì hắn là 1 người rất bỉ ổi vô liêm sỉ! Mỗi khi hắn gặp tôi là … anh thảm đó.

Nghê Khuông: Tại tôi nữa hả?

CaCa: Tại anh viết là tôi “đẹp như tranh vẽ” đó (đúng mừ :”D ), cho nên hễ gặp tôi là hắn xáp lại hôn tôi liền >.<”

Nghê Khuông: Cái gì? Kiss hả? Anh có thể không cho hắn hôn mà.

Hoàng Triêm: Như thế là không được! Chúng tôi quen nhau quá mà!!! Anh biết mà! Khi gặp CaCa là tôi phải xáp lại liền à

CaCa: Tại vì lúc tôi gặp hắn, hắn lúc nào cũng đi cùng Lâm Yến Ni (Lin Yinna), tôi thì lo nhìn cô ấy ^,…,^ Hắn thì thừa cơ… hôn tôi.

Nghê Khuông: Ông James gian quá! Anh phải đề phòng hắn đi!

Thái Lan: Thì CaCa thấy ổng bay tới thì quay lưng đi!

Hoàng Triêm: Không phải đâu! Bọn họ ghen tỵ đó! Tại CaCa gọi tôi là Darling, hay là CaCa gọi họ là …

CaCa: Tôi tính rồi! Ông Nghê Khuông là Sugar, Thái Lan là Honey đó!

Hoàng Triêm: HaHa! Vậy chúng tôi tự giới thiệu lại nhé! Tôi là Darling.

Nghê Khuông: Tôi là Su… sugar.

Thái Lan: Còn tôi là Honey.

Nghê Khuông: Các anh đừng hiểu lầm! “Đẹp như tranh vẽ” là câu chuyên nói những người đẹp trai mà. Anh đọc “Liêu Trai Chí Dị” thì biết, “Đẹp như tranh vẽ” (眉目如画) được sử dụng rất nhiều.

CaCa: Nhưng Lý Bích Hoa (李碧华), cô ấy mắng anh đó vì anh viết tôi như thế. Cô ấy viết rất hay. Cô là 1 người rất hay, tôi cảm thấy cô ấy là 1 người “Nữ trung trượng phu”.

Hoàng Triêm: CaCa có chắn chắc cô ấy là “Nữ trung trượng phu” không đó?

CaCa: HaHa! Có là “Nữ trung trượng phu” không thì tôi không biết.

Thái Lan: Rất ít người gặp cô ấy lắm, lúc quay phim cũng không gặp nữa.

Nghê Khuông: Tôi gặp cô ấy 1 lần! Lúc đó cô ấy rút 1 cây kéo lớn ra để ... tự vệ. Làm tôi hết hồn.

CaCa: Tôi cảm thấy tiết mục này của Nghê Khuông rất thú vị. Tại vì có thể cười tới chết ~^^. Nhưng nói gì thì nói, cô ấy là “Nữ trung trượng phu”, đó là 1 tính cách thật của cô ấy. Nhưng tôi rất thích kịch bản của cô ấy, rất thích hợp để tôi diễn, rất là “điệu”.

Nghê Khuông: CaCa đóng “Yên Chi Khâu”, vậy còn đóng phim nào do cô ấy viết không?

CaCa: Không! Thật ra cô ấy rất muốn tôi đóng phim “清蛇-Thanh Xà”. Nhưng tôi thì cảm thấy vai diễn Hứa Tiên này rất … tệ. Bạch Xà rất yêu anh ta cơ mà!

Hoàng Triêm: Nhân vật Hứa Tiên không tốt chút nào, là người đàn ông vô dụng.

Nghê Khuông: CaCa nhà ta thường ngày mặc quần jeans, áo T- shirt rất đẹp zai. Không ngờ hôm nay bận đồ vest cũng rất bảnh nhỉ!

Hoàng Triêm: CaCa rất là thảm, biết tại sao không? Thôi để CaCa tự nói zậy.

CaCa: Anh muốn tôi nói cái gì? Áo tôi hả? Đúng rồi, nếu mà các anh gặp tôi sớm hơn 1 phút thì sẽ thấy trên áo tôi có mấy cái kẹp, bị cái kẹp bấm tập bấm lại đó. Lý do là tại cô Florence Trần Thục Phấn, người quản lí của tôi, cô ấy muốn phát dương quang đại nên đã tổ chức 1 buổi Party thật là lớn, rồi mời những cô ca sĩ: Mạc Kiếm Vân, Elisa,… rủ tôi đi mua đồ. Đó chính là 1 sự khởi đầu tồi tệ >.<”, vì Bo Anni (Bách An Ni 柏安妮) có 1 buổi ca nhạc ở Nhật, cô ấy nhờ tôi “làm đẹp”. Làm việc này thật là lời, vì được ngắm thân hình của những người đẹp ^,…,^ khi họ thay đồ.

Người đẹp Bách An Ni và Leslie

Nghê Khuông: Tôi thì khác CaCa, tôi thích nhìn họ cởi đồ hơn là thay đồ.

CaCa: Có đó!!! Đâu cần nhất thiết họ cởi đồ mà là có thể … sờ được nữa (bó tey caca). Tại lúc đó ở Nhật ai cũng bận quýnh quáng lên, tôi còn giúp Anni mặc đồ nữa mà.

Hoàng Triêm: Hả??? Zậy là Anni bị thất thân là do caca hả?

CaCa: Đâu có vụ đó? Chứ anh tưởng tôi là trai tân hoài sao??? Nhưng giúp cô ấy vui lắm, có thể giúp cổ hóa trang từ đầu tới chân. (ghê we' CaCa ơi =.=')

Thái Lan: Có thể giúp người đẹp cải trang rất thú vị đấy nhỉ.

Nghê Khuông: Nghe nói sự nghiệp ca hát của CaCa bắt đầu từ 1 cuộc thi ca hát thì phải?

CaCa: À đó là 13 năm về trước, năm 1977, lúc đó tôi còn trẻ, chỉ mười mấy tuổi à. Bây giờ tôi 23 tuổi rồi.

Hoàng Triêm: Ý! Zậy là CaCa nhỏ hơn A Luân (không rõ là ai ??).

CaCa: Ừ! Nhỏ hơn anh ấy 2 tuổi thì sao?

Hoàng Triêm: Không được nói như thế! Tuyệt đối không được nhỏ hơn Luân 2 tuổi, như vậy là già lắm đó.

CaCa: Nhưng mà tâm hồn tôi nhất định là 23 tuổi rồi.

Hoàng Triêm: Thật không đó! Nhìn CaCa giống 13, 14 tuổi thì có.

CaCa: Thì mỗi khi gặp anh là phải giả nai 13 tuổi đó để né anh đó!


Hoàng Triêm: Á! Dám né tôi hả? Tôi qua chỗ CaCa ngồi coi né đi đâu? Phải hun CaCa cho chừa :”D. Mà tại sao lúc đó đang đi học mà tham gia cuộc thi vậy?

CaCa: Lúc đó thì tôi không thể định hướng được cuộc đời! Lúc đó còn chưa học xong, chỉ được đại học năm nhất à. Lúc đó, ba tôi thì uống rượu quá nhiều,… anh biết mà. Ông ấy qua đời rồi.

Hoàng Triêm: Biết ông ấy không? Trương Hoạt Hải đó, thợ may Tây âu nổi tiếng đó.

CaCa: Vâng, ba tôi uống rượu rất nhiều, nhiều đến nỗi bị liệt nửa người. Lúc đó, ba rất lo cho tôi, đặc biệt tôi lại là đứa con út nữa nên ông liền gọi tôi từ nước Anh trở về. Lúc đó, mama nói không biết ổng có cầm cự nổi vì bệnh hay không nữa? Nhưng may là ba trụ được mười mấy năm. Lúc tôi về thì, ông không cho tôi đi nữa. Ông bắt tôi học trường đại học ở Hồng Kong. Lúc thi đợt vào thì tiếng Anh xuất sắc, tiếng Trung: đạt, Toán thì kém.

Nghê Khuông: Đúng rồi, những người nghệ thuật thì đâu cần phải giỏi toán. Mấy cái đó tìm người quản lí xử lí là xong chứ gì.

CaCa: Đúng đó! Riết rồi tôi bị cô ấy (Trần Thục Phấn) “ăn” cũng không ít rồi.

Hoàng Triêm: Thật không đó! Hèn gì nghe CaCa nói hồi nãy cô ấy “Phát Dương Quang Đại”.

CaCa: Bởi vậy thẻ ngân hàng của cô ấy có thêm ba mươi mấy đồng đó. Nói về chuyện nãy, lúc đó tôi còn trẻ, không biết xoay sở như thế nào. Lúc đó tôi 19 tuổi, tôi thử đi bán giày trước khu trường đua

Nghê Khuông: Hả? Tôi cảm thấy rất kì lạ, gia đình anh giàu mà, tại sao phải…

CaCa: Gia đình tôi lúc đó không còn là dân thượng lưu nữa. Ba tôi thì rất nhiều tiền, nhưng vấn đề ở đây là tôi sống quen ở nước Anh rồi, bất chợt về nhà ở cùng người thân, tôi cảm thấy rất kì lạ và rất muốn kiếm tiền để dọn ra ngoài ở riêng. Nhưng tôi không ngờ ở Hồng Kong kiếm tiền lại khó như vậy. Bán giày 800 đồng 1 tháng, lúc đó là 14 năm trước (ý là đủ xài), bán được 2 tuần thì tôi chuyển sang bán quần jeans 2 tuần nữa.

Nghê Khuông: Vẫn 800 đồng 1 tháng à?

CaCa: Không! 1000 đó. Làm thử 2 công việc này rồi tôi cảm thấy không ổn cho lắm! Nhưng nhờ quen biết của ba thì tìm được 1 công việc chỗ luật sư Lưu. Trời ạ! Đó đâu phải chuyên ngành của tôi đâu! Kêu tôi làm văn phòng hả? Tôi học về may mặc mà, hồi xưa ba tôi chuyên may đồ Tây cho nam, tôi thì tính sau này làm cho nữ, thì 2 cha con có thể "tung hoành". Nhưng không ai ngờ là nghề đặt may áo này không còn thịnh hành nữa. Lúc đó có các cửa hàng Michel René xuất hiện, lúc đó không cạnh tranh nổi với họ nên cửa hàng ba tôi ngày càng thu hẹp dần. Lúc đó lực bất tòng tâm, nên đành đi làm chỗ luật sư Lưu, nhưng mà họ nói tôi chỉ có thể làm từ lính lên. Lúc đó tôi nghĩ mình bị thiệt thòi, tôi chỉ muốn được về nước Anh tiếp tục việc học. Ở đó, tôi học được lắm đó! Tôi lấy được học bổng năm nhất cơ mà. Tôi là 1 học sinh mẫu mực nhé, không phải là dân đua đòi đâu, tôi không chịu chơi mà mua 1 đôi giày bata 400 đồng đâu nhé.


~~~~~~~NHỮNG NGÀY ĐẦU KHỞI NGHIỆP ~~~~~~~

CaCa: Lúc đó tôi chỉ nghĩ mình là 1 cậu học trò nghèo thôi, cố gắng vượt khó.

Nghê Khuông: Thật kì lạ! Gia đình caca có điều kiện mà. Sao lại làm khổ mình chứ???


CaCa: Tôi không phải muốn làm khổ mình. Tại vì ở đó, nghỉ hè kéo dài tới mấy tháng… về Hồng Kong thì rất là đắt. Cũng may là bạn tôi Trương Nhân Long (张仁龙) chị của cậu ấy có mở 1 nhà hàng ở Anh, nên tôi làm việc ở đó, cụ thể là pha chế thức uống. Công việc rất dễ, đa phần là bia và rượu brandi. Những cô gái gọi mắc nhất cũng chỉ là rượu vang, không có phức tạp giống cocktail, những nông thôn ở Anh có vầy là cùng, rất dễ làm. Còn khi về tới Hồng Kong, tôi cùng 1 người bạn cùng nhau thành lập 1 nhóm nhạc. Cậu ấy rủ tôi tham gia cuộc thi của ATV, lúc đó tôi nghèo lắm vì tôi cứng đầu không muốn xin tiền của ba, muốn tự mình kiếm sống. Nhưng cũng rất cám ơn “Lục tỷ” (người vú của gia đình caca), phí dự thi là 5 đồng, nhưng chị cho tôi 20 đồng.



Lục tỷ và Leslie

Hoàng Triêm: Cho caca đi taxi đấy mà!

CaCa: Không có, taxi mắc lắm. Tôi phải ngồi xe điện lên Trung Hoàn, sau đó ngồi tàu Đại Tinh qua biển, cuối cùng ngồi xe buýt mới tới nơi rồi đăng kí. Không biết là do may mắn hay sao, được vô chung kết, nhưng người bạn rủ tôi đăng kí thì bị loại ngay vòng đầu. HaHaHa, thực ra chuyện đời khó đoán, 2 người cùng đi đăng kí mà có mình tôi vào. Nhưng tôi còn nhớ rất rõ là chị Lư Diệp Mỵ (卢叶媚, thư kí cuộc thi) gọi cho tôi báo là tôi được chung kết! Lúc đó tôi vui lắm, lúc thi còn buồn cười hơn lúc đăng kí thi tôi đâu có để ý nội qui thi là có giới hạn thời gian đâu??? Bài “American pie” dài tới 7 phút, bản cũ hơn là 12 phút lận. Tôi đang say sưa hát thì họ “ding” tôi, tôi nói tôi chưa hát xong mà. Hát có 6,7 câu thôi mà. Ngộ ghê!

Hoàng Triêm: CaCa hát được 6,7 câu mới bị “ding” là anh hay lắm rồi, mấy người khác “ding” 1 cái là cho ra rồi.

CaCa: Nhưng lúc đó tôi tự tin cực kì, tại vì có Trung Cảnh Huy (Chung King-fai-钟景辉) và Lê Tiểu Điền (Michael Lai- 黎小田) làm giám khảo. Ông Trung lúc nào cũng vui vẻ, nhìn tôi mỉm cười làm tôi tin chắc là ông đang nói thầm với tôi rằng: “Nhóc này được đấy!”

CaCa và Michael Lai

Nghê Khuông: Zậy còn ông Michael Lai???

CaCa: Ông ta thì vẫn zậy, mặt không có 1 biểu hiện nào! Tiếng Anh gọi là “Pocker face” đó. Ông ấy nói:” Này Trương Quốc Vinh, anh cắt bài đó ngắn đi được không?” Trời ạ! Có nhầm không vậy làm sao mà rút ngắn được nữa? Thế là ông ta nói: “Nhầm cái gì? Bây giờ tôi cho anh 3 phút anh có hát không?” Lúc đó tôi mới biết ngành này có quyền lực cỡ nào, nào giờ có biết gì đâu? Thế là tôi không còn cách nào liền hát vậy. Nhưng không ngờ tôi lại được giải 2 và được bắt tay với ông chủ Hoàng Thạch Chiếu…

Nghê Khuông: Ủa? Hạng 2 thôi sao? Vậy ai hạng nhất?

CaCa: Ừ! Hạng 2 thôi à, hạng nhất là Trung Vệ Cường.

Thái Lan:
Không nghe thấy tên này bao giờ? Dường như anh ấy biến mất khỏi ngành này rồi? Thật kỳ lạ.

CaCa: Theo tôi, anh ấy làm nghề khác rồi! Sau khi bắt tay với ông Hoàng lúc nhận giải, ông Hoàng nói với tôi bằng 1 câu tiếng Anh rằng: “I’ll make you a star”. Thật ra cho tới giờ, tôi vẫn luôn biết ơn ông Hoàng luôn cho tôi cơ hội thăng tiến.

Nghê Khuông: Chà! Không biết ông Hoàng giờ này ở đâu nữa?

CaCa ngây thơ: Ủa? Không phải ông ấy đi làm ăn hả?

Thái Lan: Ông ấy biến mất khỏi ngành này rồi! Làm ở ngành này không ai đoán trước gì cả? Nhiều người tự biến mất mà không ai biết dù hôm nay anh là giám đốc của công ty này. Chúng ta như những chú ruồi nhỏ bay vo ve và biến mất lúc nào không ai hay, đó cũng là chuyện thường.

CaCa: Uhm! Lúc đó, tôi nhớ là ông Trung (Trung Cảnh Huy) mời tôi tới văn phòng của ông. Ông ấy nói là tôi đươngnhiên phải làm cho ATV, và đưa ra 1 hợp đồng với mức lương 1000 đồng. Lúc đó tôi ký ngay mà không chần chừ, không cần bán jeans nữa, tôi rất vui. Lúc đó, tôi cảm thấy tôi có bẩm chất của 1 nghệ sĩ nên không sợ gì cả! Khi được 1000 tôi liền chạy tới khu gần đài truyền hình thuê ngay 1 căn nhà giá 500.

Hoàng Triêm: HaHa… CaCa cũng chịu chơi đấy nhỉ !

CaCa: Không có đâu! Vừa rồi đó, gần nơi làm việc mà, ông chủ lại không cho tôi ngồi xe buýt hay xe điện vì tôi đã là nghệ sĩ rồi (được ghi rõ trong hợp đồng). Sau đó, tôi đã lấy tiền lương nửa năm của tôi ra để … làm đẹp căn nhà lên.

Hoàng Triêm: Hả? Nửa năm lận à?

CaCa: Ừ! Nhưng căn nhà ấy không tồi đâu, rất được đó,có chăn nệm đàng hoàng mà.

Nghê Khuông: Chà! ATV cũng tốt với CaCa ghê nhỉ?

CaCa: Ừ! Công ty rất tốt với tôi, họ luôn cố gắng nâng đỡ tôi. Rồi họ nói với tôi là tôi có thể lấy áo quần từ cửa hàng BAN BAN, lúc đó tôi không biết gì cả? Đâu biết đâu là hàng hiệu mà mặc? Họ cho tôi mặc đồ của BAN BAN thì tôi đành nghe theo thôi! Nên tôi chạy sang đó lấy đồ, nhưng rất là thảm… Làm lính thì có thể lấy đồ của các cửa hàng mặc mà! Nhưng tôi thấy thái độ của nhân viên nhìn tôi 1 cách khinh bỉ. Như các anh biết, tôi chỉ có thể lấy những bộ đồ bán không chạy và bị lỗi. Rõ ràng lúc đó trong tiệm không có người, họ bắt tôi đợi 45 phút họ cứ luôn miệng nói là bận, nhưng tôi thấy có bận gì đâu? Ở đó nói chuyện gì đâu không!

Nghê Khuông: Thì kệ họ đi! Quá là khinh người, lấy làm gì cơ chứ?

CaCa: Không thể không lấy được, anh hiểu không? Còn 500 cho chi phí sinh hoạt hàng ngày làm sao có tiền mua đồ nữa? Nhưng cũng may là tôi không phải mì ăn liền qua ngày, tôi ăn cơm của công ty 3 bữa luôn nhé! Nên tôi có thể đưa 200 cho mama tôi nữa.

Nghê Khuông: Wow! CaCa hiếu thảo quá! Nhưng đâu cần thiết phải vậy, mama của CaCa nhiều tiền lắm mà.

CaCa: Tại vì tôi cảm thấy rất vui khi đưa tiền cho mama, đó là những gì tôi có thể làm cho mama khi tôi có 1 công việc mới. Bởi vậy tôi chỉ còn 300 cho 1 tháng ^^~

Hoàng Triêm: HaHa… Vậy là 1 ngày CaCa có 10 đồng thôi à. Không đủ tiền ngồi taxi rồi.

CaCa: Cũng may là tình trạng kéo dài có 9 tháng thôi. Mặc dù trong hợp đồng ghi rõ là 2 năm, tôi thì 20, 21 tuổi, lúc đó thì lại thịnh hành trào lưu “săn đón diễn viên” với lại có 1 đài truyền hình khác xuất hiện. Được biết là tôi sẽ được “săn”, chú Cao Lượng liền khen tôi và nâng tiền lương tôi lên 2950 đồng.


~~~~~~~MỐI TÌNH ĐẦU CỦA CACA ĐÂY :”> ~~~~~~~

Hoàng Triêm: Wow, gần gấp 3 lun hả?

CaCa: Vâng, thế là tôi đã kí hợp đồng thứ 2.

Hoàng Triêm: Vậy là Caca lập tức đi mướn căn nhà giá 1950 đồng chứ gì?

CaCa: HaHa, tôi lập tức đi mướn 1 căn giá 1000.

Hoàng Triêm: HaHa… Biết lắm mà, tôi phục CaCa luôn.

Nghê Khuông: Xí, cho tôi hỏi 1 chút, căn nhà của CaCa bây giờ là mua hay là mướn vậy?

Hoàng Triêm: Bây giờ nhà của CaCa “hoành tráng” lắm đó, 5000 đồng lận đó.

Nghê Khuông:“Hoành tráng” thế cơ à? Vậy nó rộng bao nhiêu vậy?

CaCa: Hơn 3000 thước.

Nghê Khuông: Sao CaCa chịu tốn quá vậy?

CaCa: Đó là bản chất của tôi, mọi người ai cũng đặt việc ăn uống, nơi ở, quần áo, đi lại ngang hàng nhau. Nhưng riêng tôi thì xem nơi ở là hàng đầu, tôi thấy đa số bạn tôi, họ nói: “Trời, chỉ là chỗ để ngủ thôi mà. Chỉ cần 3, 4 thước là đủ chỗ cho chiếc giường là được.”

Hoàng Triêm: Vậy là ai ai cũng đi ngủ trong quan tài để tiết kiệm cho rồi, họ nói gì kì quá!

CaCa: Tôi coi đó là hưởng thụ đấy mà!

Nghê Khuông: Nhưng vấn đề là thời gian CaCa ở nhà rất ít mà.

CaCa: Nhiều lắm đó.

Nghê Khuông: Nếu mà nhiều thì làm sao đóng phim vậy?

Thái Lan: Anh ấy rất thích ở nhà, tôi đã xem 1 bài phỏng vấn nói qua điều đó.

CaCa: Vâng, tôi rất thích ở nhà, theo tôi nghĩ là nó có liên quan tới chòm sao của tôi, tôi là chòm sao Xử Nữ, mặc dù tôi không thể làm những chuyện của con gái. ~^^

Nghê Khuông: HaHaHa… Xử Nam, Xử Nam (chơi chữ ý nói là “trai tân” >.<”). Lâu chưa?

CaCa : Mất lâu rồi.

Nghê Khuông: Mất khi nào vậy? Lâu chưa? Kể đi kể đi?

Hoàng Triêm: Khi nào? Khi nào? Nước Anh hả? Mấy cô gái tóc vàng hả?

CaCa: Không phải ở nước Anh đâu! Xin lỗi nha, là trước đó lận.

Nghê Khuông: À, trước khi đi nước Anh hả? Vậy là 13 tuổi thôi ư? Vậy là 12 tuổi không còn là trai tân hả? @@”

Hoàng Triêm bật dậy: Vấn đề này, vấn đề này rất nhạy cảm…, trong lúc quảng cáo mọi người cần cân nhắc kĩ có nên xem nữa không nha.

Cắt qua quảng cáo.


Hoàng Triêm: Tiếp tục vấn đề hồi nãy.

CaCa ngồi suy nghĩ: Mấy người hỏi tôi mất thân khi nào phải không?

Hoàng Triêm: Đúng rồi!!! Chúng tôi rất hồi hộp muốn biết lắm nè! ^,…,^

CaCa: Thì 13 tuổi đó.

Hoàng Triêm: Giỡn chơi hả?

CaCa: Uhm…! Giỡn đó… HaHaHa (chắc 13 tuổi là Caca biết yêu òi)… Sau đó 1 thời gian, hình như là hai mươi…ươi…..

Nghê Khuông: CaCa đừng có quên là năm nay CaCa 23 tuổi nhé! Đừng có vượt qua nhé!

CaCa: Hai mươi mốt!

Thái Lan: Vậy người yêu CaCa như thế nào?

CaCa: Lúc đầu thì thất bại, mọi chuyện không suôn sẻ lắm. Tôi đã theo đuổi cô ấy lâu lắm rồi, lúc tôi còn đi học ở Hong Kong …

Nghê Khuông: Kì vậy? Cỡ CaCa là người ta theo đuổi thì có? ^o^

CaCa: Không có chuyện đó đâu? Cô ấy đẹp 1 cách lung linh đó!!! Cô ấy tóc dài, rất thích chạy bộ, tôi thích những người con gái thích thể thao (Cả nhà đi tập chạy bộ thôi ^,..,^)

Nghê Khuông: Hèn gì khó theo đuổi rồi, bình thường có đuổi kịp người ta không trước đã… HaHaHa

CaCa: Lúc tôi thích cô ấy, thì cô ấy không chịu tôi =.=’. Cô ấy không phải là người bị cưa là đổ đâu! Thường ngày, tôi hay ghẹo cô ấy nhưng cô ấy vẫn mặc kệ tôi. Lúc tôi đi sang nước Anh tôi vẫn viết thư cho cô ấy. Thư tình đó mà cô ấy cũng không trả lời thư!

Nghê Khuông: Chà, thư tình của TRƯƠNG QUỐC VINH, đáng giá lắm đó.

CaCa: Trời ạ! Tôi viết thư tình mà cô ấy không viết thư lại cho tôi kìa!!! Hay lắm, lúc tôi trở về Hồng Kong gặp lại cô ấy, không ngờ lại được ^^. Cô ấy sống ở thôn Hòa Phú, khi hoàng hôn, chúng tôi thường hay ngồi bên bờ sông, rất rất lãng mạn. Nhưng có 1 lần, có 1 lần thì … “tim đen” trỗi dậy (Mọi người đều cười). Đúng là “tim đen” trỗi dậy nhưng mà lúc đó tôi rất nghiêm túc, tôi rất yêu cô ấy. Chúng tôi quen nhau cũng lâu rồi sau đó chúng tôi cùng đi dạo ở Macao. Nhưng không hiểu sao lại đen đủi như vậy? Biết chuyện gì xảy ra không?

Nghê Khuông: HaHaHa… không mướn được phòng ^,…,^ (mọi người đều cười)

CaCa: Không phải, lúc đó là đêm trước Noel, lúc đó tôi cũng lãnh đủ rồi, tôi cứ nghĩ mình có chút tiền, nên nghĩ có tiền không lẽ người ta không cho mình mướn phòng. Nhưng rất là xui kia kìa, lúc ngồi thuyền qua MaCao, ngồi trúng chiếc bị hư . Tôi tính là 19h đi, 20h lên thuyền rồi đi tới đó là 21h là có phòng trọ rồi. Haizzz…, xui gì đâu!!! Lúc đó chỉ còn cách đợi chiếc thuyền “lếch” vậy! Thế là hơn 22h cuối cùng kế hoạch “phá sản”. Nhưng tôi nói thật tôi không thể cặp kè với những cô làm trong ngành điện ảnh, tôi thử qua rồi nhưng vẫn không được.

Hoàng Triêm: Sao? Sao Vậy?

CaCa: Vì họ rất “kiêu” và… Đừng nói tôi nói xấu nghề tôi nha ^^, những ai làm nghề này ít nhiều gì cũng rất ham danh tiếng.

Nghê Khuông: Đúng rồi, Trương Mạn Ngọc cũng có nói là “nếu tôi không ham danh tiếng tôi làm nghề này còn ý nghĩa gì?”

CaCa: Bởi vậy, có nhiều phóng viên chạy tới hỏi tôi là “LesLie, sao dạo này không thấy CaCa cặp bồ này nọ vậy?” Thứ nhất, tôi khi tôi yêu họ tôi cảm thấy tôi nợ họ quá nhiều nên tôi không còn cảm giác yêu như lúc trước nữa, vì tôi đã biết quá nhiều. Ngoài ra, có những cô gái rất giàu có thì tôi đâu dám trèo cao đâu? Với lại, tôi đã rất hiểu rõ tính cách của những cô ấy thế nên khó mà tìm người yêu trong nghề này lắm.


~~~~~~~ 3 SỰ KIỆN LỚN TRONG NGÀNH CA HÁT ~~~~~~~

Nghê Khuông: Này CaCa, tôi nghe nói là CaCa phải chịu khổ 10 năm mới có được thành quả như ngay hôm nay, phải không?

CaCa: 8 năm thôi!

Hoàng Triêm: Có một người, anh ấy rất rất rất là tốt, nice chịu không nổi luôn! Rất có tinh thần thể thao. Mọi người biết đấy, trong giải thưởng “Thập Đại Kính Ca Kim Khúc” (十大劲歌金曲颁奖典礼), ai cũng biết trước kết quả rồi. Không có phần của mình thì họ không đi dự. Người này nè, rõ là biết mình không có mà vẫn tới dự. Còn ngồi ở đầu hàng nữa.

CaCa: thì cũng như giải thưởng “Điện ảnh Hong Kong Kim Tượng” thôi mà. Ai cũng nghĩ là tôi tới dự là chắc rằng tôi được giải trong khi đó tôi biết tôi thua chắc. ^^~

Hoàng Triêm: Thế mới nói, CaCa nhà ta rất có tinh thần thể thao. CaCa thành công như hôm nay cũng nhờ tinh thần này. Lúc đó, CaCa không có nhận giải thế là chúng tôi chỉ biết nhìn Roman Tam (La Văn-罗文) đoạt giải, nhưng lúc đó CaCa chịu không nổi và khóc.

CaCa: Tôi xin nói rõ với các bạn rằng giải Kim Khúc không phải là lúc tới dự mới biết mình có đậu hay không. Những ai mà đoạt giải sẽ biết trước kết quả 1 tuần. Trong đời người luôn có 3 chuyện đau lòng, đa số họ đều cho qua và chịu đựng “lùi một bước trời cao đất rộng” mà. Tôi thì nhịn rất nhiều rồi đó. Có 3 lần, 3 lần đều rất thảm hại đều liên quan đến giải Kim Khúc này hết. Chuyện tôi khóc nhìn Roman hát là vì anh ấy đạt 1 giải nhưng anh ấy lại không vui, anh ấy nghĩ là anh ấy được 2 giải. Tôi chơi rất thân với anh ấy, nếu anh ấy la tôi, tôi vẫn phải nói. Lúc đó anh ấy do dự là có đi hay không? Còn tôi thì tới dự mặc dù bài “Gió vẫn tiếp tục thổi” (风继续吹 ) hạng 11 hay 12. Lúc đó Rowan là 1 siêu sao, anh ấy hát rất hay nhưng tôi biết lúc đó anh ấy đang bất mãn trong lòng. Lúc đó tôi khóc vì “Tại sao anh được nhận giải dù là lớn hay nhỏ, có được cơ hội này là đã quá tuyệt vời rồi, sao lại do dự không đi chứ? TẠI SAO TÔI RẤT MUỐN LẤY GIẢI NHƯNG VẪN KHÔNG ĐƯỢC” đây là chuyện buồn thứ nhất.

CaCa: Chuyện thứ 2 là lúc còn ở ATV, công ty có tổ chức buổi ca hát ở Sa Điền, có lẽ lúc đó hình tượng của tôi không được tốt lắm. Cũng như James nói tôi là tôi không sợ chết, khi không mặc áo ba lỗ và quần jeans đi hát. Lúc đó, không ai ăn mặc giống tôi cả, ai cũng mặc áo vest. Còn nữa, lúc đó tôi để đầu trọc nữa vì lúc đó tôi có đóng bộ phim Đại nội quần anh (大内群英读集-1980s). Bởi vậy, đầu trọc mà áo nào cũng chẳng ra gì cả!!! Nên tôi quyết định mặc 1 bộ đồ tây và đội 1 cái nón hải quân lên hát. Lúc hát thì tôi hát bài hát của người khác vì tôi đâu có hit song đâu! Khi tôi tung nón xuống khán giả, tiếng la ó càng lớn hơn khi tôi lên hát thì họ đã la ó rồi . Tôi quay đầu lại thấy có cái nón quen thuộc bay về thì ra là của mình.


Hoàng Triêm: Chà, thật là thảm, chuyện này thật là đau lòng.

CaCa: Chuyện đó còn chưa xong đâu, khi tôi về nhà có người biết được số điện thoại của tôi nên đã gọi tôi và nói là:”Anh dẹp đi!!! Đừng hát nữa, làm ơn lo đi học đi. Anh có biết quê không vậy?” Woa,… nó làm tôi đau lòng quá đi, làm tôi khóc quá chừng.

Nghê Khuông: Mọi người nghe đây, tất cả những người thành công đều trải qua một giai đoạn khó khăn.

CaCa: Còn chuyện đau lòng thứ 3 cũng liên quan tới giải “Thập Đại Kính Ca Kim Khúc” và cũng là lần tệ nhất. Mọi người ở đây cũng hiểu rõ giải thưởng nào như thể nào rồi! Lúc đó, Alan Tam (Đàm Vịnh Lân) không thể tới dự vì anh ấy đang ở Úc, ban tổ chức đã nói rõ là ai mà không thể tới dự dù có đạt giải vẫn không được nhận giải dù anh là Teresa Teng (Đặng Lệ Quân).

Nghê Khuông: Sao bất công thế!!!

CaCa: Chúng ta hãy bỏ qua vấn đề bất công ở đây trước, thực ra Alan lấy được 3 bài hát và giải Nam ca sĩ được yêu thích nhất, mọi người đều biết mà. Lúc đó tôi chỉ được 1 bài hát và giải Bài hát hay được yêu thích nhất, đó là bài “Hữu thùy cung minh” (有谁共鸣). Lúc tôi hát bài này, họ đã la ó rồi, lúc đó tôi đứng trước cái mic tôi nghĩ “một là tôi nhịn, hát xong, tôi đi xuống; hai là tôi sẽ la lại họ”. Tôi lúc nào cũng tôn trọng mọi người, tôi luôn cố gắng hát những bài hát hay. TÔI – TRƯƠNG QUỐC VINH bảo đảm với mọi người là khi tôi biểu diễn, tôi luôn luôn đem trái tim ra mà hát, sao họ lại la tôi chứ? Họ la bằng những từ rất khó nghe, họ thậm chí chửi thề nữa mà, rất rất là thô tục, làm tôi mất mặt. Nhưng tôi lại cảm thấy rất vui khi anh hai của Sam Hui (Hứa Quán Kiệt) là Hứa Quán Văn (许冠文 Michael Hui). Lúc đó anh Văn đã bênh vực tôi, anh ấy nói với họ rằng “Vinh gì??? Vinh gì hả???” Chà! Nghe anh ấy nói tôi thật cảm phục. Michael thật tuyệt vời . Nhưng mà fans của tôi cũng la lại, vì họ xúc phạm mình trước mà lại xúc phạm ngay thần tượng của mình nữa nên họ làm cũng đúng mà. Đó là điều hiển nhiên. Nhưng sự kiện này được báo chí gọi là “sự nhục mạ” thì tôi nghĩ họ thích nói gì thì nói nhưng không lẽ bắt fan mình ở đó im lặng nghe họ la ó thì hơi … “nhục” =.=’’

Thái Lan: Làm gì mà phải nhịn họ vậy? Tôi ghét nhịn người ta lắm.

CaCa: Nếu nhịn được thì tôi sẽ cố gắng nhịn, ngày tháng còn dài mà sẽ thành dĩ vãng thôi. Không thì tôi cũng không chịu thua họ đâu, tôi sẽ la họ và tôi rút lui luôn O_O” Còn cách này thôi mà.

Thái Lan: Rút lui đâu phải là cách! La họ xong thì thôi cần gì phải rút lui.

Hoàng Triêm: 3 sự kiện này, mong CaCa đừng để trong lòng. Bởi sự kiên cường của CaCa nên giờ đây đã nổi tiếng lắm rồi.

CaCa: Không có, lí do tôi vẫn còn hát được cho tới bây giờ là do tôi đã nghĩ thông suốt. Nếu tôi muốn nghỉ, không ai ngăn cản điều đó được, tôi sẽ rút lui trong vinh quang. :”}

Hoàng Triêm: Hôm nay thật là hạnh phúc, được nghe CaCa tâm sự, nói hết sự thật trong lòng.

CaCa: Trong thời gian qua, tôi đã phát hiện ra 1 sự thật, đó chính là … Mọi người rất thích nghe những lời nói dối ^,…,^ Điều đó rất quan trọng. HaHaHa Bởi vì có 1 thời gian tôi nói gì ai ai cũng cho rằng là tôi sai, có khi còn mắng tôi nữa là. Thế là tôi còn biết nói gì nữa, chỉ biết dán cái miệng lại thôi! (tội nghiệp quá =.=’) Ví dụ nha, anh cho rằng đen đẹp hơn trắng, tôi thì phải “Ừ” thôi! Nhưng trong lòng tôi thì cho rằng trắng đẹp hơn đen chứ! Nhưng anh đã nói là đen đẹp hơn thì đành ậm ừ thôi! Thế là họ khoái chí.

Thái Lan: Nhưng khổ nỗi là hiện nay ngay cả đứa trẻ 3 tuổi cũng nói như vậy thôi à! Đợi đến nó 20 tuổi thì nó thành cao thủ rồi. CaCa nên học hỏi đi!

CaCa: Đợi tới khi tôi 28 tôi còn phải học hỏi nữa.


~~~~~~~CA CA NÓI VỀ BẠN DIỄN NỮ ~~~~~~~

Nghê Khuông: Nãy giờ nghe CaCa kể chuyện buồn không à, hay là CaCa kể chuyện nào làm CaCa vui đi.

CaCa: Kể đến chuyện vui thì phải kể đến “Monica”, chính bài hát này đã giúp tôi tạo nên thành công 1 cách thuận lợi nhất. Nhưng mà anh biết đấy, tính cách tôi rất là kì quái, lúc nào tôi cũng có điều không ưng ý, khi tôi giải quyết những điều ấy thì tôi mới cảm thấy an tâm và tự tin hơn.

Diệp Đồng và CaCa trong Liệt Hỏa Thanh Xuân

Thái Lan: CaCa với Diệp Đồng (Cecilia Yip) khi đóng những cảnh trên giường nghe nói là rất lợi hại phải không?

CaCa: Tôi rất thích Diệp Đồng.

Nghê Khuông: Chắc hẳn là rất ít người xem bộ phim “Liệt Hỏa Thanh Xuân” (烈火青春- NOMAD 1982) bộ phim đó chúng ta cùng hợp tác làm đó.

Thái Lan: Phim đó rất nhiều cảnh trên giường nhỉ :"P

CaCa: Nhắc đến mới nhớ, đã rất có rất nhiều người hỏi tôi có muốn làm đạo diễn không? Tôi thì luôn nói rằng là năm sau sẽ làm mà. HaHaHa

Hoàng Triêm: Nói gì thì nói, nếu Leslie cần 3 chúng tôi giúp đỡ, chúng tôi rất sẵn long CaCa không cần ngại đâu nhé!

CaCa: Khi tôi làm đạo diễn, bộ đầu tiên sẽ do Diệp Đồng đóng. Tôi cảm thấy cô ấy là 1 thiên tài, … mặc dù cô ấy giỏi diễn những cảnh trên giường, nhưng vấn đề là cách diễn như thế nào mà thôi? Cô ấy là người mới mà nhất định sẽ bị bắt bẻ, không thể so sánh cô ấy với Chung Sở Hồng được. Khi đóng phim NOMAD, ngay cảnh cô ấy cởi đồ thì cô ấy không thể yêu cầu: “Này, khi đóng cảnh nhạy cảm tôi muốn sự riêng tư” vì cô ấy lúc đó đâu có nổi như Chung Sở Hồng. Nhưng cô ấy vẫn diễn rất tốt về cử chỉ và lời thoại. Nói chung là cô ấy rất có khí chất bẩm sinh.

Thái Lan: Về bộ phim đó thì rất là táo bạo, tôi nghĩ vai diễn của cô ấy trong bộ phim này không để lại ấn tượng tốt cho khán giả. Tại vì khi có mấy cái cảnh cởi đồ thì khán giả đã nghĩ đó là phim … đen =.=’’ Họ không đón chào cho mấy đâu.

CaCa: Theo tôi đó là chuyện bình thường thôi mà, đó là điều đương nhiên diễn ra trong cuộc sống mà thôi.

Thái Lan: Tại vì trong ngành điện ảnh khi nhắc đến những cảnh nhạy cảm thì mọi người đã vội kết là dơ bẩn.

CaCa: Hiện nay tôi vẫn không có thành kiến với những cảnh đó, vì bản thân tôi là 1 diễn viên mà, tôi có thể nhận mọi vai diễn. Vấn đề ở đây cách diễn của mình, dù gì mình cũng là thần tượng người ta mà. Bạn phải diễn như thế nào mà mọi người không nghĩ đó là chuyện dơ bẩn. =.=’

Hoàng Triêm: Vậy CaCa nghĩ là trong những bộ phim của CaCa phim nào có những cảnh trên giường đẹp nhất?

CaCa: …. (đang suy nghĩ vì có rất nhiều )

Hoàng Triêm: Theo tôi thì đó là phim “Thiện nữ u hồn”, rất là đẹp và lãng mạn.

CaCa: Anh nghĩ phim đó giống như những bộ phim “trên giường” hả? O_O

Hoàng Triêm: Không phải vậy! Nhưng trong đó có vài cảnh đó mà đó là cảnh “Bình minh đừng nên đến” (dịch nghĩa là như vậy, đó là 1 bài hát nổi lên khi Thái Thần và Tiểu Thiện ở bên nhau tại tiểu đình: 黎明不要来). Và tôi cực kì thích phim “Yên Chi Khâu”.

Mai Diễm Phương trong Yên Chi Khâu

CaCa: Trong phim “Yên Chi Khâu” a muội (CaCa hay gọi Anita Mui như thế đó) diễn rất là hay, rất là đẹp.

Nghê Khuông: Theo tôi thấy thì phim này CaCa bị thiệt thòi vì ít xuất hiện quá.

CaCa: Không đâu, họ đã thêm nhiều cảnh diễn của tôi vào trong đó rồi đó.

Hoàng Triêm: Cái gì thêm vào rồi hả? Không phải Lí Bích Hoa ghét CaCa lắm sao? Tại vì cô ấy không theo đuổi được CaCa nên uất hận trong lòng.

CaCa: Không phải đâu! Tại vì lúc đó cô ấy viết về Thập Nhị thiếu, cô ấy đâu có biết ai sẽ đóng vai đó. Vì đạo diễn Quan Cẩm Bằng rất thích tôi đóng vai này nên đã thêm cho tôi 10 ngày diễn nữa.

Vương Tổ Hiền trong Thiện Nữ U Hồn

Thái Lan: Nãy giờ nhắc tới Anita, Diệp Đồng, còn Vương Tổ Hiền nữa, CaCa nghĩ sao về cô ấy ?

CaCa: Bộ “Thiện Nữ U Hồn” thì cô ấy đóng chỉ tạm thôi, nói thật lòng luôn! Đừng giận nhé Tổ Hiền . Bộ thứ hai “Nhân Gian Đạo” tôi thấy cô ấy tiến bộ rất nhiều. Bộ đầu tiên thì những động tác toàn là tôi dạy cô ấy không đấy! Còn bộ thứ hai “Nhân Gian Đạo” thì lúc cô ấy gảy cây đàn tranh rất là mê hồn, từ đó là tôi biết cô ấy trở thành A Tỷ rồi (có nghĩa là diễn viên nữ chuyên nghiệp). Nhưng lại có 1 số người được phong là A Tỷ nhưng diễn xuất lại rất kém. Mặc dù Tổ Hiền là đàn em của tôi vì cô ấy mới vào nghề nhưng cô ấy đáng được gọi là A Tỷ. Chung Sở Hồng cũng là 1 A Tỷ đấy, cô ấy rất là đẹp.

Nghê Khuông: Cô ấy không đẹp lắm đâu (Mon đồng ý ^^) chỉ là cô ấy cuốn hút thôi!

CaCa: Cô ấy đẹp đến nỗi khi cô ấy phạm sai lầm hay làm sai gì đó anh cũng phải tha thứ cho cô ấy =,=’’ Cô ấy chỉ cần “ẹo” 1 cái là xong chuyện ngay (lợi hại nhỉ :-O )

Chung Sở Hồng và Ca ca

Nghê Khuông: Cô ấy không đẹp mà là do cô ấy diễn có hồn thôi! Gần đây cô ấy tiến bộ rất nhanh. Nhưng chuyện nổi tiếng của diễn viên thì rất khó đoán, anh vẫn là anh, anh nổi tiếng cũng chỉ nhờ thời cơ mà thôi.

CaCa: Anh nói như vậy làm tôi nhớ tới 1 người vô cùng lợi hại đó chính là Trương Mạn Ngọc. Bộ “Vượng Giác Tạp Môn” (As Tears Go By) thật là tuyệt đỉnh. Cô ấy diễn rất là hay nhất là những cảnh thê thảm trong phim "Nhật Lạc Ba Lê" (Sunset in Paris), vì thời gian quá ngắn nên không thể khai khác nhân vật của cô ấy.

Trương Mạn Ngọc trong Nhật Lạc Ba Lê

Nghê Khuông: Vai diễn của CaCa rất là hay, bộ phim (Nhật Lạc Ba Lê) thành công cũng nhờ …

CaCa: Đừng nói nữa, nói về con gái con gái thôi đi .. Maggie gần đây có một cái gì đó rất đặc biệt, lúc trước cô ấy không có, lúc đó tôi thì không nghĩ cô ấy sẽ đăng quang hoa hậu. Cô ấy nhập vai rất nhanh.

Thái Lan: CaCa có thích nam diễn viên nào không?

CaCa: Tôi rất thích Lương Triều Vĩ mặc dù tôi chưa hợp tác với anh ta, Andy Lau cũng rất nổi tiếng tôi vẫn đóng chung với anh ta. Còn Châu Nhuận Phát nữa, anh ta rất là nóng tính, fan của Phát đừng giận nha! Anh ấy được 1 vai diễn rất hợp với anh ta, từ đó tạo ra bước ngoặt lớn cho anh ta, nên anh ấy rất được nhiều người hâm mộ.

Hoàng Triêm: Nói về concert sắp tổ chức của CaCa đi. Bật mí cho tụi này đi.

CaCa: Chà! Khó nói lắm, ai cũng hỏi tôi chuyện này hết. Rất khó trả lời anh đâu phải con gái sao anh hiểu! (đa số fan của CaCa là nữ)

Hoàng Triêm: HaHaHaa… À là con gái nên họ đòi CaCa sexy phải không? Rất cám ơn Leslie, cho tôi hôn 1 cái nào.

CaCa: Á Á Á

Hoàng Triêm: Chúc buổi biểu diễn của CaCa thành công. Hát 1 vài câu đi CaCa.

CaCa: Không! Tới đó vào thì được nghe rồi.

Thái Lan: Nào cả 4 chúng ta cùng hát Are you ready for love...

CaCa: Are you ready for … Are u ready for ATV ^^

Hoàng Triêm: Chết cũng không chịu hát, ác quá, vé của CaCa có lên giá không đó?

CaCa: Không có lên giá đâu! Không tới 300 đâu... Xong rồi, tắt máy đi.




***


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét