Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Hai, 5 tháng 3, 2012

Một bộ phim dang dở và một cuốn sách hình làm phim trong ảo ảnh

Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc


Vào ngày cuối cùng của chúng tôi tại Hồng Kông, sau khi hoàn tất xong sự kiện ký tên và các hoạt động cần thực hiện giữa các cửa hàng," The Page One" và chi nhánh ở Nhật, Leslie đã mời chúng tôi đến ăn tối tại một nhà hàng có tên Fook Lam Moon. Leslie muốn kết thúc sự ra mắt cuốn sách 'All about Leslie', bắt đầu từ mùa thu năm ngoái, với một party ăn mừng. Fook Lam Moon là một trong những nhà hàng yêu thích của Leslie, tự nhiên đến nỗi anh biết tất cả các nhân viên trong nhà hàng. Có nhiều người quen của Leslie xuất hiện ăn tối bên những bàn khác do đó anh đã tốn nhiều thời gian đi chào hỏi mọi người , tất cả điều đó đã làm tôi cảm thấy thú vị. Một trong những nhóm đặc biệt đó ngồi ở bàn thứ ba chính là chúng tôi, dường như có mối quan hệ giữa anh với các cậu bé cỡ tuổi học mẫu giáo , tôi đoán vậy, đám trẻ đã chạy đến bàn của chúng tôi. Các cậu bé bao quanh Leslie, ôm chặt và níu lấy cánh tay của anh. Leslie dường như vô cùng yêu mến bọn trẻ và anh đã xoa đầu và cười với bọn trẻ trong khi bọn trẻ đang ríu rít xúm xít bên anh.




Khi những đứa trẻ trở về bàn của chúng, cuối cùng chúng tôi đã có thể nâng ly chúc mừng. Chúng tôi đã nâng ly chúc mừng và nói nhiều lần rằng: "Đây là cuốn sách của chúng tôi", "Chúc mừng sự kiện ký tên" Và vân vân. Tôi biết Leslie và tôi sẽ phải sớm nói lời tạm biệt. Ngoài ra tôi cũng không biết khi nào, ở đâu và sẽ gặp lại nhau trong tình huống nào lần sau vì vậy nên tôi đã có rất nhiều điều để nói với Leslie. Tôi chắc chắn rằng Leslie cũng đã có cùng cảm giác như thế ,cũng đã có rất nhiều điều để nói. Vì lý do này chúng tôi đã mê mải chìm sâu vào cuộc nói chuyện mà không để ý đến thời gian trôi qua. Để cho bạn biết sự thật, hầu hết những gì chúng tôi đã nói chuyện lúc đó đã bắt đầu mờ dần trong tâm trí của tôi, nhưng tôi sẽ cố gắng để nhớ lại tất cả những gì Leslie đã suy nghĩ và lập kế hoạch để làm vào thời điểm đó.

Trong buổi tối của sự kiện ký tên, Leslie là một trong những người tham dự buổi lễ trao giải Điện ảnh Kim Tượng (The Hong Kong Film Awards Presentation Ceremony ). Tôi đã xem anh trên TV trong phòng khách sạn nơi tôi ở. Leslie mặc một bộ vest trắng xuất hiện trên sân khấu với Faye Wong để công bố một giải thưởng. Sau khi nói vài lời, anh quay tròn một vòng và thì thầm gì đó. Tôi không hiểu ý anh muốn nói gì vì tôi o hiểu được một chữ nào cả Tôi đã nghĩ rằng anh đã với những gì anh đang làm. Tôi cũng ấn tượng với Maggie Cheung, (Trương Mạn Ngọc), cô đã trở nên tinh tế và xinh đẹp hơn hẳn ngày trước nên tôi nói với Leslie về những ấn tượng của tôi. Sau đó, như thường lệ Leslie bắt đầu xổ ra một tràng như bắn súng. Thứ nhất, anh nói với tôi Kim Tượng là giải gì, tại sao anh ở đó, anh đã nói những gì với Faye Wong (Vương Phi), tại sao anh quay lại, người đoạt giải thưởng và ý kiến của anh về họ. Anh tiết lộ tất cả những việc này trong một hơi thở, sau đó anh đột ngột hạ thấp giọng nói của mình và nói: "Trên thực tế đã có một thời điểm nguy hiểm ở đó". Leslie nói rằng anh gần như là đụng mạnh vào Wong Kar Wai (Vương Gia Vệ). Ở sau sân khấu khi Leslie đi bộ quay trở lại phòng đợi, thì Wong Kar Wai vừa đi ra khỏi phòng. Họ sẽ băng qua lối đi nhưng Leslie phát hiện ra ông ấy trước và anh đã giấu mình phía sau màn cửa. Leslie khoa tay múa chân một cách hào hứng khi anh kể lại sự việc bất ngờ xảy ra như là anh đang kể một câu chuyện phiêu lưu vậy. Tôi hỏi anh:" Anh không muốn gặp ông ấy ?". Anh mỉm cười trả lời một cách lúng túng: "Không, không phải lúc này. Tôi sẽ khó chịu nếu tôi gặp ông ấy bây giờ ". Đó là một thực tế không thể phủ nhận rằng Leslie quý trọng Wong Kar Wai là một đạo diễn và tôn trọng ông ấy, nhưng nó cũng thật sự là một rạn nứt lớn đã phát triển giữa họ trong thời gian quay bộ phim" Happy Together "với cả hai người trong họ vẫn còn đọng lại một chút cảm giác khó chịu với nhau. Tuy nhiên tôi có thể cảm nhận tình yêu của Leslie cho dành đạo diễn này trong các cuộc hội thoại của mình ở đây, vì vậy tôi nghĩ rằng nó là giống như một cuộc tranh cãi giữa hai anh em có mối quan hệ tốt.



Ngay sau khi tôi đề cập ấn tượng của tôi về Maggie Cheung là rất đẹp, Leslie đã gật đầu đồng ý và nói: "Tôi cũng đã bất ngờ khi tôi gặp cô ấy ở sảnh. Không chỉ là cô ấy trở nên rất xinh đẹp, mà là diễn xuất của cô đã được cải thiện rất nhiều kể từ khi cô đến nước Pháp. Cô từng là một loại đá quý chưa được mài dũa nhưng bây giờ đã trở thành một viên ngọc quý. Tôi nghĩ rằng điều này là không chỉ vì cô ấy đã đi đến nước Pháp mà còn vì cô ấy đã được giải thoát khỏi vòng xiềng xích và sự thiển cận hạn chế của Hong Kong và bây giờ cô ấy có thể làm những gì cô ấy thích. Cô cũng có một mối quan hệ rất tốt với bạn trai của cô. Cô ấy đã có quyết định thực sự đúng ".



Trông Leslie có vẻ ganh tị khi anh nói về Maggie. Đột nhiên một cảnh từ phim, "The Days of Being Wild" xuất hiện trong tâm trí của tôi và đó là cảnh của Yuddy chết trên tàu. Maggie có thể bay tự do trên bầu trời và đã tìm thấy một mảnh đất hoàn hảo để đậu xuống; khác với Leslie, một loài chim không chân, không thể tìm thấy nơi hạ cánh hoàn hảo của mình. Lúc đó tôi muốn anh có thể bay tự do và một ngày nào đó có thể tìm được một nơi yên bình để hạ xuống.


Nếu bộ nhớ của tôi là chính xác thì chủ đề chính giữa chúng tôi là nói đến bộ phim được đạo diễn bởi Leslie. Để được chính xác hơn, đó là một cuốn sách ảnh về quá trình làm phim của Leslie. Leslie đã trở nên rất nghiêm trọng và nói với tôi, " Chị có chắc là chị có thể kiếm đủ lợi nhuận từ cuốn sách này ( All about Leslie )?". " Dĩ nhiên là tôi chắc chắn ". Tôi trả lời kịp thời và nửa đùa rằng :"Tôi không đảm bảo chính xác ngay bây giờ, nhưng tôi chắc chắn tôi sẽ là như vậy. Ít nhất là tôi có thể kiếm đủ tiền để đủ khả năng mời anh đi một chuyến đến suối nước nóng ". Sau đó, Leslie đã tiến đến gần bên tôi và nói với giọng hạ thấp:" Tôi cảm động trước lòng tốt của chị, nhưng không nên lãng phí tiền bạc như thế. Nếu chị mời tôi vào một chuyến đi, chị sẽ làm việc mà không có lợi nhuận phải không? Thay vào đó chị nên xem xét đầu tư số tiền trên vào cuốn sách kế tiếp của tôi mà hiện tại tôi đang suy nghĩ." " Ý của anh là đầu tư cái gì? ". Tôi không thể hiểu ý của anh là gì, vì vậy tôi không biết làm thế nào để phản ứng.


Sau đó anh bắt đầu giải thích kế hoạch của mình. Theo sự giải thích của anh, anh sẽ sớm chỉ đạo bộ phim đầu tiên của mình và bộ phim sẽ là một câu chuyện tình yêu. Quang cảnh của bộ phim sẽ được diễn ra tại Hồng Kông và Đài Loan. Anh muốn được phụ trách từng chi tiết của bộ phim theo ý của mình từ đầu đến cuối. Một trong những ý tưởng của anh là một cuốn sách ảnh về làm phim.Anh đã lên kế hoạch ra cốt truyện và có những hình ảnh trực quan về các cuốn sách trong đầu của ông. Anh nói : "Nếu có thể tôi muốn chị bên cạnh tôi để ghi lại những hình ảnh của bộ phim. Việc quay phim ở Đài Loan sẽ mất 2 hoặc 3 tuần và tôi muốn chị cũng ở đó với tôi. Đối với việc chụp ảnh, tôi có thể yêu cầu một người quay phim ở Hồng Kông nếu điều đó khó khăn để chị sắp xếp lịch trình.. Những ý tưởng tôi muốn nói đến là bởi từ đó, sự đầu tư, và tôi không thể đảm bảo mức độ lợi nhuận mà chị sẽ nhận được từ cuốn sách này, như cuốn sách này sẽ không là một cuốn sách ảnh Leslie Cheung. Tôi sẽ không diễn xuất trong bộ phim này, nhưng tôi chỉ đạo. Tuy nhiên tôi tự tin trong việc đưa ra một bộ phim hay và tôi muốn thực hiện một cuốn sách về nó mà sẽ thu hút những người không phải là fan của tôi. Chị thấy ý tưởng này thế nào ? Chị có thể giúp tôi không? ".





Tất nhiên tôi không thể cho anh một câu trả lời nhanh chóng, nhưng tôi có thể cảm thấy được niềm đam mê của anh cho dự án này, vì vậy tôi nghĩ rằng tôi sẽ giúp anh nhiều như có thể. Thật sự tôi không có ý tưởng tiếp thị những cuốn sách mà không có hình ảnh của Leslie trong đó, nhưng tôi muốn đầu tư vào anh là một đạo diễn. Leslie nói anh đã gần như viết xong kịch bản và đang tìm kiếm các công ty có hứng thú đầu tư vào bộ phim của mình. Các nhà đầu tư tiềm năng chủ yếu là Hong Kong, các công ty Nhật Bản và Hàn Quốc. Tuy nhiên mỗi công ty đều quy định phần nào điều kiện riêng của mình, do đó, sẽ khó khăn để hoàn thành tất cả. Không có nhà đầu tư nào tham gia với tiền của họ mà không cần bất kỳ điều kiện kèm theo. Leslie nói chuyện về nội dung của bộ phim với sự nhiệt tình tuyệt vời. Anh nói anh muốn bắt đầu ngay lập tức nếu có thể quay phim nhưng sau khi cẩn thận xem xét tình hình, tôi đoán trước có thể có rất nhiều trở ngại phải vượt qua trên đường đến bộ phim của riêng mình. Tôi nói với Leslie :"Vui lòng liên lạc với tôi ngay sau khi biết chính xác ngày quay phim . Tôi sẽ cố gắng hết sức mình. Chúng ta sẽ thảo luận chi tiết hơn nữa khi khởi quay ".

Khi nghe điều này, Leslie trả lời với đôi mắt sáng rỡ như một cậu bé tinh nghịch : "OK! Đến lúc đó tôi chắc chắn sẽ liên lạc với chị. Chị không được chạy mất đó nha, chị sẽ là người lên tinh thần cho tôi lúc đó ". Kể từ đó tôi không còn biết chuyện gì đang diễn ra những ngày kế tiếp. Dự án này là tác phẩm đầu tay của Leslie đã nổi lên và biến mất, phủ đầy hoa hồng và cũng bị chìm xuống nước nhiều lần. Cuối cùng, bộ phim của Leslie mà anh đã rất háo hức làm sẽ mãi mãi không bao giờ thực hiện được. Cuốn sách ảnh của bộ phim đã kết thúc như là một ảo ảnh trong cuộc nói chuyện của chúng tôi.


Bây giờ Leslie cũng biến mất, tôi tự hỏi rằng nơi nào sẽ là nơi tốt nhất để chôn vùi ước mơ, niềm đam mê của anh và một bộ phim dang dở của anh cũng như một kịch bản phim mà anh đã viết lại hàng chục lần để hoàn thiện nó. Khi tôi nghĩ về tất cả những mong muốn và nguyện vọng của anh để lại phía sau, từng cái một tan biến vào những giấc mơ bất thành nhuốm màu tiếc nuối , tôi không thể kềm chế được cảm giác đau đớn và nỗi buồn sâu thẳm trong trái tim mình cũng như cảm thấy thương cho anh.

***

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét