Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Tư, 16 tháng 11, 2011

Thời thơ ấu của Leslie Trương Quốc Vinh

Còn đây là bản dịch của Aoshi @ dienanh.net ^^
Nguồn: http://xoomer.virgilio.it/nguidett/bio01.htm


1956 – Ngày chào đời của một ngôi sao
For everything there is a season, and a time for every matter under heaven
(Ecclesiastes 3:1)
Phàm sự gì có thì tiết; mọi việc dưới trời có khi định.(Truyền đạo 3:1)


Đó là một ngày thu. Khi cơn gió nhẹ nhàng thổi. Khi những chiếc lá xanh đã đổ sang màu đỏ. Khi thiên nhiên tạo nguồn cảm hứng. Và gió lại thổi. Hãy lắng nghe tiếng gió! Lúc này gió lướt đi nhanh hơn. Theo đó lá đỏ cũng lìa cành rơi xuống. Nhưng ko cần phải muộn phiền.Bởi những chiếc lá đã rơi xuống sẽ luôn có niềm hi vọng mới. Một vòng tuần hoàn khác sẽ lại bắt đầu trên mặt đất. Trên thế giới ko hoàn hảo này, ở một trong những trung tâm của nó, HongKong. Ở cái thành phố ko bao giờ ngủ ấy, một cậu bé đã chào đời. Từ một thiên đường tươi đẹp cách xa mặt đất, Đấng tạo hóa của Trái Đất đã nhìn xuống Hong Kong. Và Người nói: Trong suốt cuộc đời mình, chàng trai này sẽ chinh phục rất nhiều người. Hầu như tất cả anh ấy sẽ làm người ta say mê. Thế giới cần biết say mê là thế nào.

Quay trở lại Hong Kong, Cheung Wut Hoi, một người đàn ông ở độ tuổi 40 đã trở thành cha của một đứa trẻ đáng được mong đợi. Như một người Trung Quốc thuần nhất, ông là một người thợ chăm chỉ. Trương đến từ tỉnh Quảng Đông, nước Cộng hòa nhân dân Trung Hoa. Ông đã sống ở Hong Kong nhiều năm. Cha ông là một địa chủ ở đại lục với số ruộng đất lớn nhất trên địa bàn tỉnh. Thời gian này Trương với thực lực của mình đã là một thợ may nổi tiếng. Thống đốc Hong Kong, đạo diễn nổi tiếng Alfred Hithcock của Hollywood, các nam tài tử William Holden và Cary Grant đều là những khách hàng quen của ông. Như bất cứ người đàn ông thành đạt nào tại thời điểm đó, Trương cũng có hai người vợ. Người vợ đầu của ông, bà là một người Hong Kong đã sinh cho ông 9 người con. Còn cô tình nhân trẻ thì ko có con. 3 người con của ông thứ 3, thứ 4 và thứ 9 đã qua đời khi còn nhỏ. Và thời gian đó, gia đình đang chờ đợi đứa con thứ 10 của Trương. Ngày hôm đó chính xác là 1 năm sau ngày sinh của người con trai thứ 9. Cậu con trai thứ 10 đã sinh vào cùng ngày. Có lẽ người con trai thứ 9 này muốn trở lại và thành cậu bé thứ 10.

Những tiếng khóc đầu tiên của cậu bé đến tai họ giống như giai điệu tuyệt vời của một bản nhạc. Giọng bé to và rõ. Cả hai đều đc mẹ tròn con vuông.Sau đó bà Trương bắt đầu lo lắng cho đứa con trai mới sinh, vì cậu bé trông nhỏ quá. Con trai thứ 8 của họ Trương, Didi đã 8 tuổi. Đó là một cậu bé khỏe mạnh với thân thể cường tráng, nhưng em trai mới sinh trông quá nhỏ so với cậu. Họ đặt tên cho em bé là Trương Phát Tông nhưng sau đó đã đổi tên cho cậu bé vì cảm thấy rằng cái tên đó cũng mang nghĩa là bị trương lên. Vì vậy họ gọi bé là Trương Quốc Vinh. Tên tiếng Anh là Bobby. Gương mặt cậu bé tựa trăng rằm trung thu, làn da mịn màng như sứ, đôi mắt cậu thì sáng như các vì sao. Với cái mũi cân đối như đc cắt gọt hoàn hảo, đôi tai đáng yêu, cậu bé này thực sự đẹp trai ko chút ngờ vực nào.Các anh chị em ruột Ophelia, Louisa, Serena, Aileen, Eddie and Didi cùng chào đón em trai mới sinh của họ.

Tên của cậu bé là Trương Quốc Vinh, đó là một điển hình của họ Trương, họ là những người luôn dành sự quan tâm lớn, tỉ mỉ đến cả những điều nhỏ nhất. Từ “Quốc” có nghĩa là đất nước, còn “Vinh” có nghĩa là danh dự và vinh quang. Cậu nhóc trông mới nhỏ bé làm sao. Vì vậy không ai có thể tưởng tượng đc rằng đến một ngày đó sẽ là một tên tuổi lớn trong ngành công nghiệp giải trí của thế giới này!
Tuần sau họ sẽ ăn mừng Tết Trung thu. Bầu trời trong, đầy ánh trăng với ngàn vì sao lấp lánh. Và một trong những vì sao ấy đã rơi xuống Trái đất này. Đó là ngày 8 tháng 8 năm con khỉ theo lịch Trung Hoa. Ngày 12 tháng 9 năm 1956, một ngôi sao đã chào đời. Nhưng Trương Quốc Vinh đã trở thành hơn cả một ngôi sao nữa.


1957-1963 – Cậu bé cô đơn
Người con trai thứ 10

Trương Quốc Vinh được thường gọi là “Sup Chai” có nghĩa là người con trai thứ 10. Vì sự khác biệt tuổi tác đến 8 năm với người anh trai thứ 8 của mình là Didi (Cheung Dai Wing- Trương Đại Vinh??) mà anh dần trở thành một cậu bé cô đơn. Rồi các anh thứ 7 và thứ 8 của anh bắt đầu hẹn hò với các cô gái và anh, một mình bị bỏ lại một góc chí có thể chơi cùng bộ đồ chơi G.I.Joe hay búp bê Barbie. Anh gần như chưa từng sống cùng cha dù chỉ một ngày vì cha anh không bao giờ ở nhà. Cha và mẹ anh quá bận rộn với công việc làm ăn của họ và vì thế họ không có thời gian dành cho Sup Chai. Điều này làm cậu bé rất buồn và đôi khi anh ghen tị với những người bạn của mình được cha mẹ yêu thương. Quốc Vinh và các anh chị em của anh sống trong một căn hộ ở Wan Chai cùng người bà bị bại liệt, bà đã quá già để có thể thể hiện tình yêu thương của mình dành cho các cháu.


Quốc Vinh không hề biết đến tình yêu của cha. “Cháu rất ít khi nói chuyện với cha”, một lần cậu bé Quốc Vinh đã nói với một người bạn của cha anh như thế. “Cháu và cha cũng không gần gũi nhau” cậu bé nói thêm. Không có sự nỗ lực nào từ phía cha của anh, Cheung Wut Hoi để thu hẹp khoảng cách giữa ông và con trai mình khi ông vẫn không bao giờ ở nhà. Ông chỉ có mặt ở nhà vào dịp tết Nguyên Đán mà thôi. Thời gian lâu nhất mà “Ông vua may mặc” ở với gia đình là 36 giờ như người con trai thứ 10 của ông nhớ lại. Mẹ của Quốc Vinh cũng bận rộng với việc cai quản việc kinh doanh của gia đình. Văn phòng của họ là một căn hộ 2 tầng ở trung tâm quận, tại đây bà làm thư ký cho chồng. Căn hộ của họ được chia làm hai tầng, một tầng để ở và một tầng là nơi làm việc. Họ biện minh cho hành động của mình là để có thể theo dõi những người làm công cho họ, và vì vậy, họ không thể ở cùng con cái. Đáng buồn là mẹ của Quốc Vinh qúa bận tâm đến công việc kinh doanh đến không thể ở nhà cùng các con. Chỉ vào các ngày cuối tuần bà mới dành thời gian cho bọn trẻ. Quốc Vinh thường bị người mẹ kế đối xử rất tệ. Người này luôn mang trong lòng cảm giác cay đắng vì cô ta ko có con nên thường xuyên cãi nhau với mẹ đẻ của Quốc Vinh và các thành viên khác trong gia đình. Cậu bé Quốc Vinh cảm thấy cha cậu là một người đàn ông vô trách nhiệm. Vào lúc đó, người cha giàu có của anh thường vui vẻ trong các quán bar và chi tiền của ông ấy cho beer và phụ nữ. Rồi một ngày Quốc Vinh nghe được cha anh đã nói xúc phạm với mẹ anh khi bà yêu cầu ông về các khoản chi tiêu hàng ngày. Cha của Quốc Vinh cũng thường đánh đập mẹ của anh. Đây là điều khủng khiếp và cậu bé đã luôn nghĩ rằng: “Đây là cái mà người ta gọi là hôn nhân sao. Tôi biết rằng mẹ mình không hề hạnh phúc”. Chứng kiến mối quan hệ hôn nhân của cha mẹ. Ý niệm về hôn nhân của Quốc Vinh thực sự bị xáo trộn. Điều đó lý giải tại sao anh đã khóc than trong lễ cưới của một người chú mà anh yêu quý. Có lẽ đó là cách mà anh thể hiện sự phản đối dữ dội của mình. Anh đã than vãn mỗi lần nhìn thấy cô dâu. Tệ đến nỗi mà bà Luk Che đã phải đưa anh ra ngoài và họ đã rời đi trước khi kết thúc bữa tiệc cưới vào buổi tối.


Người duy nhất gần gũi với Quốc Vinh là Luk Che (chị Sáu), một trong hai người giúp việc của gia đình họ Trương. Luk Che đã trở thành bảo mẫu của anh từ khi anh chưa đầy hai tuổi. Bà đã yêu Quốc Vinh rất nhiều. Bà kể cho cậu bé nghe về các câu chuyện truyền thuyết của Trung Hoa. Luk Che đã nói với anh theo như một truyền thuyết Trung QuốC, con mèo có 9 linh hồn. Cậu bé bị ấn tượng bởi các truyền thuyết. Trong suốt thời thơ ấu của mình Quốc Vinh đã ảnh hưởng rất nhiều từ chị Sáu. Bà thường đưa anh đến xem diễn kinh kịch Trung Hoa tại nhà hát của hai nghệ sĩ Bạch Tuyết Liên và Nhậm Kiếm Huy. Vì thế mà anh cũng rất thích kinh kịch.

Luk Che là người phụ nữ giữ vị trí quan trọng nhất trong trái tim của Quốc Vinh. Trong lòng anh Luk Che là người phụ nữ cố chấp và bướng bỉnh nhưng bà lại có một tấm lòng vàng. Khuôn mặt của Luk Che nhìn thật dữ tợn dù vậy Quốc Vinh lại cảm nhận rằng bà là một phụ nữ rất đáng yêu. Nhưng khi bạn bè đến thăm anh, họ sợ hãi bảo rằng: “Người giúp việc của cậu trông dữ quá” và Quốc Vinh nói rằng chỉ vì họ không hiểu bà thôi.


Luk Che không biết làm thế nào để dạy đọc hay viết cho Quốc Vinh. Có lúc Quốc Vinh thậm chí đã ép bà học bảng chữ cái. Nhưng Luk Che là người đã coi Quốc Vinh là một con người thực sự. Có lẽ quan điểm của bà có chút lỗi thời, nhưng Quốc Vinh biết bà chỉ có ý tốt. Bà chưa bao giờ dạy Quốc Vinh bất cứ điều gì xấu mà luôn luôn nói cho anh làm thế nào để đối xử tốt với mọi người và làm mọi thứ thật tỉ mỉ, chu đáo.

Nếu người ta hỏi anh về tham vọng của mình khi lớn lên, Quốc Vinh sẽ nói rằng cậu muốn trở thành phi công hay thuyền trưởng, là hai nghề có liên quan đến du lịch. Là một đứa bé, anh trông như một con búp bê đáng yêu nhưng tận trong sâu thẳm tâm hồn cậu bé cảm thấy rất cô đơn. Khi còn nhỏ anh đã trầm lặng như thế.

Vào một ngày của năm 1962, Quốc Vinh (được Luk Che đón) từ trường về nhà và được bảo rằng đừng sợ hãi vì bà của anh đang ngủ thôi. Dù chỉ mới 6 tuổi ở thời điểm đó nhưng Quốc Vinh đã cảm thấy có gì đó đang không ổn. Anh tự hỏi tại sao tất cả các bác, các cô dì và anh em họ đều tập trung ở nhà của anh với nét mặt biểu hiện sự thê lương. Anh nhìn thấy bà mình với làn da xanh tím tái đang ngồi trên trường kỷ. Miệng bà mở ra và gương mặt không có bất kỳ biểu hiện nào. Tiếp đó bà được đưa đến bệnh viện. Quốc Vinh sẽ không bao giờ quên được cảnh này vì sau đó anh không bao giờ còn nhìn thấy bà của mình nữa.


Bơi lội

Cha của Quốc Vinh rất thích bơi. Đó thực sự là sở thích suốt đời của ông. Vào thời điểm đó, các bể bơi công cộng còn chưa phổ biến, chỉ có một bể bơi duy nhất loại này là Victoria Park. Hầu hết mọi người đều bơi trong một khu vực bờ biển được bảo vệ an ninh. Người ta gọi nó là Wing Pang. Có một Wing Pang ở Sai Wan. Quốc Vinh không có việc gì đặc biệt để làm trong suốt cả kỳ nghỉ hè. Cha của anh hiếm khi cho anh đi cùng xe ô tô của ông. Vậy nên Luk Che thường đưa anh đi bằng xe điện đến bơi ở Sai Wan. Lúc đó giá vé xe điện khoảng 2 cent. Và Quốc Vinh thường lắng nghe tiếng ‘ting ting’ của xe điện. Cha anh là chủ tịch ở Wing Pang. Quốc Vinh nhớ rằng nhân một dịp vui nhộn nhất, anh đến Wing Pang,, leo lên và nhìn thấy cha mình cùng các bạn của ông ở đó. Thái độ của cha anh khi thấy anh khi ấy giống như là ông thấy con trai của một người bạn tốt chứ không phải con trai mình. Ông xoa đầu anh và lấy ra từ túi vài đồng xu đặt vào tay của Quốc Vinh. Vào lúc ấy, những đồng tiền xu kia hẳn là một cái gì đó giá trị. Giá của một hộp Vitasoy chỉ có 2 cent thôi. Quốc Vinh cầm những đồng tiền của cha anh đưa cho Luk Che và anh nói: “Cháu thực sự không biết phải giữ tiền thế nào cả”.


Giống như cha của mình, Quốc Vinh cũng thích bơi. Anh đã học bơi từ năm anh 4 tuổi. Anh mặc một chiếc quần bơi vừa vặn, chiếc quần này anh nhận được từ một cửa hàng tên là "Mei Mei Kids Wear Company" và anh thích nó. Chiếc quần bơi thật sặc sỡ với nền màu trắng cùng hình những con cá đầy màu sắc, có cả màu đỏ, xanh dương và lá cây. Có lẽ do chiếc quần quá nhiều biểu tượng hay là nó có một lá bùa phong thủy mang lại điềm gở cho Quốc Vinh mà anh đã suýt chết đuối 2-3 lần trong khoảng thời gian đó. Vì vậy, Quốc Vinh ghét bơi vì đến 3 lần điều tồi tệ đã xảy ra khiến anh khó mà quên được.

Sự cố đầu tiên xảy ra ở Wing Pang. Gần Wing Pang, bãi biển được chia thành các khu vực khác nhau. Có một chỗ mà ở đó bất cứ ai cũng có thể học bơi. Một thầy bói đã bảo rằng Quốc Vinh dễ gặp tai nạn với nước nhưng Quốc Vinh đã không chịu tin lời tiên đoán đó của bà ta. Vào thời điểm này phao bơi đã khá phổ biến. Trước khi có phao bơi, người ta thường dùng lốp cao su để tập bơi.Anh ngồi trên vòng cao su và lái nó đi như một chiếc thuyền. Rồi một con sóng lớn ập tới và chiếc phao của anh đã bị lật. Có lẽ mông của anh quá nhỏ nên đã bị lọt vào vòng trong của phao mà anh không thể thoát ra. Khi cơn sóng tràn tới và anh bị lật úp, mông của anh thì hướng ngược lên trời. Sự cố này có thể được ví như người Trung Quốc vẫn nói: cái chết dưới 3 feet.Mực nước chỉ sâu có 3 feet. Anh vùng vẫy một lúc. Anh có thể nhìn thấy Luk Che qua làn nước nhưng bà hoàn toàn đắm mình trong cảnh biển mà không nhận ra rằng nguy hiểm đang xảy đến với Quốc Vinh. Anh bị uống rất nhiều nước. Và Quốc Vinh nghĩ rằng anh sẽ chết cho đến phút cuối anh đã cố gắng ngoi lên mặt nước và dùng chút sức lực cuối cùng của mình để nổi lên. Thật may mắn là anh đã thành công và thoát ra khỏi bàn tay thần chết.

Trong một dịp khác Quốc Vinh 6 tuổi đi bơi cùng anh trai Đại Vinh 14 tuổi khi trời mưa bão. Đại Vinh như một chàng thủy thủ với cơ thể cường tráng cân đối và anh ấy có rất nhiều cô gái vây quanh. Như thường lệ Quốc Vinh mang phao bơi và tiến về Wing Pang.Đó là một ngày giông gió. Họ không được phép bơi ngoài biển mà chỉ bơi trong khu vực dùng để tập bơi, nơi mà các nhân viên cứu hộ có thể đảm bảo an toàn cho mọi người, nhưng khu vực giới hạn này chỉ được ngăn cách với biển bởi vài tấm ván. Nước biển ấm cùng những con sứa nổi trên mặt nước là báo hiệu một cơn bão bắt đầu.Bục lên khoảng 4 feet, quá cao để Quốc Vinh có thể tự mình trèo lên. Anh đã phải vật lộn để leo lên nhưng vẫn bị rơi xuống biển cho đến lúc một ai đó đã giúp kéo anh lên. Đây là lần thứ 2 anh gặp tai nạn với nước.


Lần thứ 3 là khi chị cả của Quốc Vinh Ophelia Cheung Luk Ping (Trương Lục Bình) đưa các em đi cắm trại ở Ting Kau. Bạn trai của Ophelia cũng đi cùng với họ. Trương Đại Vinh bơi rất giỏi nhưng người anh trai thứ 7 Trương Phát Vinh lại không biết bơi. 16 tuổi mà anh ấy vẫn cần đến phao bơi. Quốc Vinh nằm trên giường nối ôm chiếc phao bơi của mình cùng chị cả trong khi hai người anh của anh thì ở trên bục. Phát Vinh nhảy từ bục với hi vọng có thể đáp xuống giường nổi nhưng chiếc giường đã bị lật úp. Quốc Vinh bị rơi xuống nước vẫn giữ chặt chiếc phao của mình. Tuy nhiên Phát Vinh đã giật lấy chiếc phao của người em út và bơi đi, bỏ mặc Quốc Vinh một mình vẫy vùng trong nước. Về cơ bản, Quốc Vinh không ở vị trí nguy hiểm như người anh rể tương lai và dì anh cũng ở ngay gần đó. Dù vậy anh đã cảm thấy hành động ích kỷ từ người anh thứ 7 của mình.

Anh em trai

Rồi một ngày kia Quốc Vinh đã được chơi cùng hai anh của mình. Lúc ấy, họ ngủ trên một chiếc giường có 3 tầng. Đương nhiên Quốc Vinh ngủ ở tầng thấp nhất, tuy nhiên khi chơi thì họ leo lên tất cả các tầng. Phát Vinh muốn chơi trò”Cơn bão lớn”(Tai Fung Long trong tiếng Quảng Đông)cùng với Quốc Vinh. Phát Vinh bảo em trai mình leo lên tầng cao nhất còn mình thì ở tầng giữa. Anh ta đã đá vào giường của Quốc Vinh và hét lên” Aiya, cơn bão lớn đây, cơn bão lớn đây” làm Quốc Vinh bị văng ra khỏi giường và rơi từ tầng 3 xuống đất. Sau khi rơi xuống sàn nhà anh nói:”Ah, mình vẫn còn sống”. Anh đã rất ngạc nhiên vì điều đó đã không giết chết anh.


Kể từ lúc ấy, Quốc Vinh bắt đầu cảm thấy sợ người anh thứ 7. Hình như anh ta đang bắt nạt anh. Đại Vinh cuối cùng đã đánh nhau với anh trai thứ 7 để bảo vệ em trai mình. Đại Vinh thực sự rất chăm lo cho Quốc Vinh. Nhà họ có một bàn bóng bàn. Trong khi hai người anh chơi bóng thì Quốc Vinh mân mê quả bóng và tự hỏi tại sao nó lại tròn. Đa số trẻ con đều có thói quen cho cái gì đó vào miệng chúng. Quốc Vinh cũng thế, anh đã nhét quả bóng vào miệng và không thể thở được. Anh chạy đến bên người anh trai thứ 8 và lấy tay chỉ vào miệng mình. Anh cố gắng để nói cho anh mình biết điều gì đã xảy ra với anh nhưng anh chỉ có thể nghe thấy mình ngắc ngứ’oh...oh..oh’. Ngay lập tức Đại Vinh dùng tay lấy quả bóng ra khỏi miệng em trai. Quốc Vinh nhận ra rằng anh trai thứ 8 rất yêu anh.

Quốc Vinh biết Daffy Đường Hạc Đức từ khi còn nhỏ. Đường Hạc Đức ít hơn anh 2 tuổi.Vì bà Trương cảm thấy bà có duyên với Daffy nên bà nhận anh làm con trai đỡ đầu. Daffy và Quốc Vinh thành bạn của nhau kể từ khi đó.Họ rất hay cãi nhau cũng như đánh nhau. Và Quốc Vinh luôn là người chiến thắng bất cứ khi nào giữa họ xảy ra ẩu đả vì anh lớn hơn và khỏe hơn. Chính Quốc Vinh cũng là con đỡ đầu của một người phụ nữ giàu có, bà là Irene Tam Oi Lin. Chồng của Irene Tam Oi Lin là bạn thân nhất của cha Quốc Vinh. Irene yêu Quốc Vinh nhiều như con đẻ của chính mình. Irene và chồng của bà có 3 người con. Họ cũng có nhiều công việc kinh doanh. Lần đầu tiên Quốc Vinh và Irene gặp nhau khi anh thay mặt cha mình đến nói điều gì đó với chồng của bà. Khi đó Irene đã bị thu hút bởi cậu bé này và bà nhận anh là con trai đỡ đầu. Sau khi Cheung Wut Hoi mở một cửa hàng mới, Quốc Vinh thường giúp cha mình mang quần áo đến cửa hiệu giặt là. Quốc Vinh đã không nhận được nhiều tình yêu từ mẹ của anh, nhưng Irene đã cho anh điều đó.

To be continue...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét