Tìm kiếm bài trong Blog này

Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2011

Buổi phỏng vấn thứ hai - chúng tôi đã rất vui vẻ với những cuộc nói chuyện không chính thức

Nguồn lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc




Ngày hôm nay cuộc phỏng vấn của chúng tôi hoàn toàn khác với những cuộc phỏng vấn trước đó. Các cuộc thảo luận của chúng tôi bắt đầu từ những sự kiện xúc động mà tôi đã viết trong chương trước và lần này cuộc phỏng vấn của chúng tôi được tiến hành trong một bầu không khí hài hòa. Leslie cũng rất lịch sự, có lẽ vì cuộc phỏng vấn được tổ chức trong phòng của 1 quý cô. Khi Man Chai ngồi trên giường, anh đã nói với Man Chai là không nên ngồi trên giường của người khác. (Tôi đoán anh nói như vậy,vì anh nói chuyện bằng tiếng Hoa, mà tôi thì không thể hiểu!), Và ra lệnh cho Man Chai ngồi trên sofa.


Chúng tôi đã phải ghi chú lại cũng như thâu âm lại tất cả những gì anh nói trong cuộc phỏng vấn, vì vậy chúng tôi quyết định trò chuyện bên cái bàn nhỏ bằng gỗ được đặt trong phòng. Cái bàn thì rất nhỏ nên chúng tôi ngồi rất gần nhau và tôi cảm giác như thể chúng tôi đang chơi một trò chơi xem ai có khả năng chịu đựng nhìn lâu hơn . Chúng tôi đã hoàn thành các chủ đề về thời thơ ấu của anh , gia đình anh, chuyện học của anh ở nước Anh và sự khởi nghiệp của anh là 1 ca sĩ. Do đó, ngày hôm nay chúng tôi bắt đầu cuộc phỏng vấn tập trung vào chủ đề về những ngày anh là 1 thần tượng âm nhạc. Trước khi bắt đầu cuộc phỏng vấn, Leslie đã hỏi tôi, "Tôi muốn sửa đổi một chút về lời tuyên bố của mình, mà tôi đã nói với chị ở lần phỏng vấn trước."




Đúng như điều tôi đã nghĩ , đó là câu nói cuối của anh trong lần phỏng vấn trước, "Tôi chưa bao giờ yêu ai". Anh nói : "Tôi nghĩ là tôi đã đi quá xa" và anh tiếp tục giải thích, "Nó có thể đến từ sự ích kỷ của mình, mà điều đó có nghĩa là tôi luôn luôn không bằng lòng với tình hình hiện tại và có xu hướng tìm kiếm một cái gì đó tốt hơn và hài lòng hơn ". Và anh tiếp tục :" Bây giờ để tôi cho chị biết tình hình hiện nay của tôi, tôi nghĩ rằng đó là khá thỏa mãn. Tôi có rất nhiều người bạn tốt và tôi cũng có thể yêu người khác. Vấn đề của tôi là khi những người khác có thể nhận được sự hài lòng 100%, tôi chỉ có thể nhận được 76%. Tôi không biết tại sao, nhưng tôi là vậy đó. "


Tất nhiên là tôi không biết cái tính khó chịu của anh là bản tính tự nhiên xuất phát từ sự bi quan của mình vì một tuổi thơ không hạnh phúc hay xuất phát từ sự kiêu ngạo của mình vì đã gặt hái quá nhiều thành công để trở thành một siêu sao hoặc là từ một cái gì đó hoàn toàn khác nhau. Tôi chỉ có thể nói là dường như anh nghĩ đó là bản chất tự nhiên của mình cũng như anh không biết phải làm gì với mình .




Bây giờ tôi đang lắng nghe cái băng này sau một thời gian dài từ cuộc phỏng vấn đó. Giọng nói yêu dấu của anh rót vào tai ở đầu băng đã làm tôi cảm động rớt nước mắt.


Ngày hôm đó anh đã cười rất nhiều. Tôi nghĩ chúng tôi đã có một cuộc hội thoại nghiêm chỉnh, nhưng lần này khi tôi nghe lại cuốn băng thì tôi phát hiện anh đã cười suốt trong buổi phỏng vấn . Ngoài các chủ đề chính, thì đã có rất nhiều cuộc nói chuyện được ghi lại và tôi có thể nghe thấy những âm thanh tiếng cười liên tục của anh .



Chương 1 - Nói về tựa đề của cuốn sách này.



Leslie: "Nếu chị cho tôi một cụm từ , thì nó sẽ là gì?"


Tôi: "Vâng, để tôi nghĩ xem ... (Suy nghĩ một lúc ). Có thể, nó sẽ là "Oishisou na Otoko" trong tiếng Nhật ...?"


Leslie: "Oisou na Otoko? có nghĩa là gì? "


Tôi: "Nó có nghĩa là ... (Tôi giải thích bằng tiếng Anh)"


(Chú thích của Keiko - có nghĩa là một người đàn ông trông có vẻ rất ngon lành .Trong tiếng Nhật, chúng tôi sử dụng từ Oishii có nghĩa là ngon không chỉ đối với thực phẩm mà còn là sự quyến rũ giới tính..)


Leslie: (Giải thích của tôi làm cho anh cười rất nhiều) "Ha ha, ý của chị là tôi sẽ bị ăn hả?"


Tôi: "Nó là một chút khác ..., nhưng tôi nghĩ rằng đây là một cụm từ đẹp, anh không nghĩ như vậy à ? Anh nghĩ sao về tựa đề này, "Oishisou na Otoko, Leslie Cheung"? "




Leslie: (Vẫn cười) "Nghe có vẻ thú vị, nhưng mọi người có thể nghĩ rằng cuốn sách có gì đó kì dị ..?"


Tôi: "Vâng, có thể anh đúng.Mọi người có thể nghĩ rằng nó là một loại sách không đàng hoàng! "


Leslie: "Ha ha ... .. "(tiếp tục cười )



Chương 2 - Trao đổi thêm về vấn đề tình dục đồng giới .





Tôi: "Các câu hỏi về tình dục đồng giới là một chủ đề cấm kỵ?"


Leslie: "Không, nó không phải là điều cấm kỵ và thực sự tôi không phải là gay!"

Tôi : ... ... ..???


Leslie: " Ý của tôi là đối với tôi điều đó không quan trọng người đó cùng giới hay khác giới. Tôi OK với cả hai giới . Tôi có thể nói gì , ý của tôi là , quan điểm của tôi rất là phóng khoáng . Nếu tôi yêu một người thì giới tính người đó không là gì cả . Tại sao tôi phải chọn lựa giữa hai giới tính? Chúng ta nên chấp nhận tư tưởng phóng khoáng của tình yêu .


Tôi: "Ummm. Tư tưởng ... "(Đang im lặng một lúc)


Leslie: "Vâng, điều đó rất khó khăn để làm cho mọi người hiểu những gì tôi thực sự muốn nói. Nhưng tôi không nghĩ rằng tôi đồng tính.Tất cả fan hâm mộ Nhật có nghĩ rằng tôi là đồng tính không? "


Tôi: "Tôi không nghĩ là tất cả mọi người nghĩ vậy , nhưng cũng có nhiều người nghĩ thế."




Leslie: "Những gì tôi có thể nói là fan hâm mộ Nhật thì dễ dãi, có thể là như vậy! (Cười) .Dường như có một số fan hâm mộ theo cách nhìn của họ tin chắc rằng tôi là người đồng tính. Ở mỗi sự kiện sẽ có một số người đưa cho tôi một cái túi lớn đầy đủ của các cuốn sách về đồng tính !Tôi tự hỏi là họ đang suy nghĩ về cái gì "(cười).


Tôi: "Có những cuốn sách của Nhật Bản liên quan đến đồng tính luyến ái?"


Leslie: "Ồ, có chứ ! Ngoài ra còn có một số sách không đứng đắn khác nữa (Cười). Những loại sách như vậy ở Nhật được xuất bản rất nhiều . Những loại sách đó khiến tôi đỏ mặt khi tôi chỉ mới lật một vài trang . Khi tôi tưởng tượng cảnh của một cô gái trẻ đẹp mua những cuốn sách này chỉ để vui lòng tôi, tôi cảm thấy xấu hổ và cũng có chút dại dột (cười rất lớn.)


Tôi: "Có lẽ đây cũng là một loại tình yêu sâu sắc dành cho anh."


Leslie: "Họ đã hiểu lầm tôi. Tôi nghĩ rằng họ đang bị ám ảnh bởi trí tưởng tượng của riêng mình "(cười!)







Chương 3 - liên quan đến chủ đề " Đồng tính " một bài viết - về Leslie trong một số cuốn sách nhỏ được viết bởi một nhà văn đồng tính


Tôi: "Xuất phát từ quan điểm đồng tính , có vẻ như anh cũng là một điểm thu hút cho những người đồng tính."


Leslie: "Tôi rất vui mừng được yêu thích bởi bất cứ ai, nhưng xin đừng đam mê trong một sự tưởng tượng hoang dại như thế " (cười!)


Tôi: "Đó là một bài luận rất nghiêm túc về các ngôi sao. Anh ta nói anh có một sức mê hoặc 'plus minus zero ' , có nghĩa là anh không quá nhiều cũng không quá ít ".


Leslie: "Anh ta có đề cập đến hình dáng của tôi không ?"


Tôi: "Cái gì? Tôi không nghĩ rằng chỉ đơn thuần là hình dáng của anh mà ý của anh ấy đề cập đến mọi khía cạnh ".


Leslie: "Không, tôi nghĩ là anh ta nên đề cập đến hình dáng của tôi ! Không hơn và không kém có nghĩa là tôi bụng bự và cơ thể không có eo hay đường cong , phải vậy không ?"


Tôi: "Ha ha!"


Leslie: "Đó không phải là vấn đề để cười .! Tôi đang nói một cách hoàn toàn nghiêm túc. Nếu anh có gặp nhà văn ấy , anh làm ơn nói với anh ta là bụng của tôi không có bự nha ! (Cười)



Các cuộc nói chuyện dễ thương và vui vẻ ấy đã được thâu âm lại , mà tôi đã hoàn toàn quên , giờ đây tôi lại mở nghe và tiếp tục nghe . Tiếng cười của anh thật là ngây thơ! Nó làm cho tôi nhớ đến anh và tôi ngập ngụa trong nỗi đau buồn . Leslie đã rất vui vẻ, cởi mở và chân thật trong buổi nói chuyện đó.


Anh đã uống ít cafe được order từ room service cộng thêm 2 chai nước suối trong tủ lạnh . Anh cũng đã mở một hộp sô cô la được đặt sẵn trong phòng , anh đã hỏi là anh có thể ăn không. Có 12 miếng sôcôla trong hộp. Lúc đầu, anh đã lựa chọn một cách cẩn thận và nói rằng :"Tôi thích cái này, tôi không thích cái này ". Nhưng cuối cùng một mình anh đã ăn hết . Trước khi chúng tôi đã nhận thức được điều này, Man Chai đã ngủ một cách ngon lành ở trên giường. Nhìn vào tư thế ngủ của anh ta, Leslie mỉm cười một cách cay đắng với sự trìu mến như thể anh muốn nói :" Thực sự tôi không biết phải làm gì với cậu ta nữa !"


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét