Link gốc: http://www.leslie-cheung.com/article-2258-1.html
...
Diệp Lập Cạnh: Rất nhiều người cho rằng 《Bá Vương Biệt Cơ》 là tác phẩm đỉnh cao của anh, anh đồng tình chứ?
Trần Khải Ca: Nhìn ngang thành dãy nhìn nghiêng thành đỉnh, cao thấp xa gần đều là tương đối, là vô cùng. Muốn nhìn thấy thế nào, mỗi người có một ý nghĩ riêng chứ không có nhận định nào là kết luận cuối cùng, cũng không phải trăm người đều có chung một nhận thức, nói chung ngay bản thân tôi cũng không nghĩ là như vậy.
Diệp Lập Cạnh: Anh nhìn nhận vị trí của 《Bá Vương Biệt Cơ》 là như thế nào trong sự nghiệp điện ảnh của anh?
Trần Khải Ca: Đánh giá của tôi về 《Bá Vương Biệt Cơ》 đó là bình thường không mấy ai có thể quay được bộ phim như thế này. Bởi vì bộ phim này có rất nhiều manh mối vô cùng phức tạp cần phải khống chế, nó có một tổ chức sự kiện vô cùng lớn sẽ từ từ được hiển hiện. Phim ảnh rốt cuộc là cái gì? Là cảm xúc, là tình hoài! Một bộ phim nếu có tình hoài, mãi mãi người ta sẽ nhớ kỹ nó. Kỳ thực, 《Bá Vương Biệt Cơ》 liên hệ với bản thân tôi thì đều là sinh ra ở Bắc Kinh. Tôi rất có khí chất của Bắc Kinh, có cái nhìn của Bắc Kinh. Ảnh hưởng của Kinh Kịch đối với tôi là những sự tình thường ngày, thế nên tôi đột nhiên nhận ra câu chuyện này vốn trùng khớp với rất nhiều mảnh vụn ký ức đã phai mờ khi tôi còn nhỏ. Tôi hiểu câu chuyện này sẽ diễn tiến ra sao. Cảnh Trình Điệp Y mở cửa sân lao ra con hẻm khi binh lính Nhật tràn vào Bắc Kinh là chúng tôi dựng vào lúc hoàng hôn. Hôm đó tôi đã đứng rất lâu trước cái cửa đầu hẻm ấy, hoàng hôn vô cùng yên tĩnh, đột nhiên tôi có cảm giác trở về những ngày thơ ấu. Tôi cảm thấy trong nháy mắt khoảnh khắc ấy đã ảnh hưởng tới toàn bộ bộ phim của tôi. Phim quay xong rồi, đột nhiên có đêm tôi nằm mơ thấy Trương Quốc Vinh, Trương Quốc Vinh mặc bộ trường sam như trong phim, ngoảnh mặt lại mỉm cười nói với tôi: "Từ nay xin từ biệt". Sau đó tôi liền tỉnh dậy, bất giác nhận ra tôi ở trong mơ cứ thế nước mắt đã tuôn rơi. Tôi đối với bộ phim này chính là dạng tình cảm như vậy.
Diệp Lập Cạnh: Vì sao anh lựa chọn Trương Quốc Vinh diễn nhân vật chính?
Trần Khải Ca: Tôi nghĩ anh ấy là một người đàn ông vô cùng duyên dáng, phi thường vũ mị, ánh mắt của anh ấy rất trong, tôi cần một người đàn ông có đôi mắt trong sáng để diễn vai Trình Điệp Y. Khi tôi đến Hồng Kông để đưa kịch bản và kể câu chuyện này cho anh ấy, anh ấy đã nói rằng tôi không cần đưa kịch bản cho anh đọc, chỉ cần tôi kể anh ấy nghe câu chuyện như thế nào là được rồi. Tôi nhớ anh ấy ngồi bắt chéo chân, đang ngậm một điếu thuốc, đôi mắt buông xuống, vô cùng vô cùng đẹp, phi thường ưu nhã, tôi cảm thấy anh ấy có thể diễn Trình Điệp Y.
Diệp Lập Cạnh: Bộ phim này không chỉ mang đến vinh dự cho anh, mà còn giành được thêm nhiều sự kính trọng cho phim ảnh Trung Quốc.
Trần Khải Ca: Vừa được xướng tên giải thưởng là tôi đứng bật dậy ngay, sau đó cũng tự thầm đắc ý một chút, bởi vì Cành Cọ Vàng dù sao cũng đâu phải tầm thường, có biết bao phim hay tranh giải nhưng chỉ chọn một, có thể được "hái một nhánh" đem về là chuyện rất tốt mà. Tôi không coi thường dục vọng của thế tục, tôi cảm thấy thế tục dục vọng như thế này đều là mỹ lệ.
Một số hình ảnh tạp LHP Cành Cọ Vàng 1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét