Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Cuối mùa xuân năm 2000. Cuốn sách ảnh với niềm đam mê của anh dành cho Trung Quốc

Nguồn Lesliepillow.com
Dịch Vô Sắc





Một năm rưỡi trôi qua, dự án phim của Leslie đạo diễn đã không có gì tiển triển . Do đó kế hoạch cuốn sách ảnh làm phim đã không thực hiện được. Thật bất ngờ vào mùa thu năm 2000, tôi nhận được một cú điện thoại từ Leslie.


Trong năm 2000 Leslie đã lưu diễn không nghỉ vòng quanh thế giới cùng với Passion Tour. Đôi khi tôi nhìn thấy hình ảnh của anh mặc váy cùng với mái tóc xõa dài tung bay và bộ râu trên các tờ báo và tạp chí. Thực ra tôi cảm thấy rằng đó là một sự trình diễn khiêu khích. Có lẽ tôi không có khả năng thưởng thức màn trình diễn như vậy. Như là một người xem khách quan, tôi nghĩ rằng anh sẽ đẹp hơn nếu không có râu. Sau đó, tôi nhận được một cuộc gọi bất ngờ của anh. Anh nói rằng anh sẽ đến Tokyo để tham dự Liên hoan phim quốc tế Tokyo như là một khách mời. Anh hỏi tôi là tôi có thời gian để gặp anh không.




Tôi đến thăm anh trong phòng khách sạn ở Park Hyatt. Cánh cửa đã khép hờ, nhưng tôi không thể thấy bất cứ ai bên trong nên tôi vẫn đứng đó và suy nghĩ, sau đó thì một Leslie đột ngột nhảy ra từ sau cánh cửa la lên :"Whoa!" và tôi hét lên : "Oh my god" , Leslie bắt đầu cười và gõ nhẹ vào đầu tôi. Với mái tóc cắt ngắn của mình, anh giống như một cậu bé đang cười với nụ cười ngây thơ. Tôi không thể tin đây là người đàn ông cùng người mặc chiếc váy trong Passion Tour là một. Trên tất cả, tôi đã lo lắng về anh vì anh ốm hơn và có vẻ yếu ớt hơn kể từ lần cuối chúng tôi gặp nhau. Vì vậy, tôi đã nói : "Anh đã xuống ký nhiều phải không?". Leslie trả lời : "Bất cứ khi nào tôi có tour diễn, tôi cố gắng để giảm cân như thế này. Đừng lo lắng! Tôi sẽ trở lại bình thường sau khi tour diễn kết thúc ".


Lý do anh mời tôi là vì kế hoạch của cuốn sách ảnh thứ hai. Trước đây chúng tôi đã thảo luận về chuyện này , đây sẽ là một cuốn sách cao cấp. Lúc đó Leslie đã nói rằng nó sẽ là một cuốn sách với chủ đề như là một chuyến đi du lịch, sở thích hoặc một cái gì đó nhưng kế hoạch này đã không được sắp đặt kể từ đó. Đối với tôi, tôi đã mong đợi làm cuốn sách quay phim của anh trước, tuy nhiên chúng tôi sẽ phải để kế hoạch này đóng băng trong một thời gian vì dự án phim của Leslie đã chưa được quyết định. Trong thời gian Leslie tổ chức Passion Tour tại Trung Quốc đã cho anh nguồn cảm hứng thực hiện cuốn sách ảnh thứ hai của mình. Anh giao phó cho người bạn của mình, Wing Shya, là một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình các buổi hòa nhạc, đã chup ảnh cho anh trong công việc và cả khi anh rãnh rỗi lúc ở TQ. Leslie chỉ cho tôi xem một số các hình ảnh đã được phóng lớn và nói rằng: "Các tấm hình như thế này đây, chị nghĩ sao?". Bố cục và quang cảnh mang một không khí rất Trung Quốc. Những hình ảnh rất đẹp với màu sắc tinh tế và ánh sáng tinh vi. Vì vậy, tôi trả lời: "Những tấm hình rất đẹp"," Tôi tin rằng cuốn sách này sẽ là một cuốn sách đẹp nhất." Leslie nói: "Tôi muốn có một tựa đề cho cuốn sách ". Với ý nghĩa đại diện từ 1 tình cảm sâu sắc cũng như sự hy vọng của anh dành cho TQ. Lúc đầu, tôi nghĩ có lẽ người Nhật có thể không hiểu ý định của anh từ tiêu đề. Sau đó, với suy nghĩ lần nữa tôi đã đồng ý để thực hiện một cuốn sách đẹp mà có tình cảm hoàn toàn dành cho Trung Quốc, vì chủ đề của cuốn sách là về Trung Quốc cũng như Leslie đã đặt niềm đam mê của anh đối với Trung Quốc trong cuốn sách này.




Hiện vẫn còn rất nhiều điều chúng tôi cần phải bàn, nhưng Leslie đã rất bận rộn vì anh đang ở giữa tour diễn vòng quanh thế giới vì vậy anh đã phải vội vã trở về Hong Kong vào đêm đó. Chúng tôi đã quyết định là chúng tôi sẽ giữ liên lạc bằng e-mail liên quan đến lịch trình của cuốn sách.


Trong những ngày sau đó, Passion Tour đã được thực hiện trên toàn thế giới. Mỗi khi Leslie trở về Hong Kong sau buổi diễn, anh đều gởi mail cho tôi. Tất cả các thư Leslie sẽ bắt đầu như một bản báo cáo về buổi diễn của anh. Bắt đầu như thế này, "Tôi vừa mới từ Trung Quốc trở về. Tôi đã rất hài lòng với buổi diễn đêm qua. Các khán giả đã rất nhiệt tình . Đêm diễn vô cùng thú vị . Bầu không khí có một chút khác biệt với Hong Kong. Thật khó để giải thích, vì vậy tôi thực sự muốn chị đến đó để nhìn thấy sự phấn khích ấy ".


Mail của anh rất trung thực và thẳng thắn, như sự mô tả của một học sinh về ấn tượng của mình làm tôi không thể không mỉm cười trong khi đọc nó. Leslie đã luôn luôn bắt đầu mail của mình với các từ, "Miss.Shima thân mến" , anh đã viết bằng một phong cách bình thường như đang nói chuyện. Mail của anh rất thân thiện và dễ đọc . Nếu phải nói rằng ‘Style is the man’ là chính xác thì không nghi ngờ gì nữa, Leslie là một người trung thực và chân thành.




Leslie đã tổ chức các buổi diễn của anh tại Nhật Bản từ cuối tháng 11 đến đầu tháng 12. Tôi đã đi đến Tokyo International Forum để xem anh biểu diễn. Đó là lần đầu tiên tôi tham dự buổi diễn của anh. Tôi không thích những tiếng ồn lớn vì vậy tôi ít khi đi xem một buổi diễn "live" . Trước đó Leslie đã hỏi tôi : "Ba năm trước chị có xem buổi diễn nào của tôi không ?" và Tôi trả lời : "Tôi xin lỗi, tôi đã không xem nhưng sau này tôi có xem băng video ". Sau đó, anh nhíu mày và bĩu môi nói rằng: "Oh, video? Không, không. Chị nên đi xem những buổi diễn " live". Xem các buổi diễn " live" thì rực rỡ hoành tráng hơn trên video." Vì vậy, tôi đã hứa với anh rằng lần tới tôi sẽ đi xem buổi diễn của anh. Trước khi tôi đi đến buổi diễn, tôi đã có chút dè chừng và lưỡng lự để xem một Leslie với mái tóc dài , có râu và mặc váy, nhưng khi buổi diễn bắt đầu tôi đã không tự chủ được ở buổi diễn đó. Chỉ có dàn âm thanh khuếch đại cực mạnh ở buổi diễn là quá lớn đối với tôi .






Sau buổi diễn tôi nghĩ là tôi nên đến phòng thay đồ gặp anh, nhưng tôi lại nghĩ rằng anh bận rộn trả lời phỏng vấn của giới truyền thống cũng như sẽ có nhiều khách vào hậu đài thăm anh, anh không có thời gian để nói chuyện với tôi. Vì vậy, tôi đã đi về nhà mà không ghé thăm anh. Vài ngày sau, sau khi anh trở về Hong Kong, Leslie đã gửi cho tôi một email trong đó anh than phiền về tôi : "Chị có đến xem buổi diễn của tôi không? Nếu có, tại sao chị không ghé thăm tôi? Tôi đã hai lần gọi điện thoại cho chị khi tôi ở lại Tokyo, nhưng không có ai trả lời ". Tôi đã nhanh chóng viết thơ cho anh cùng lời xin lỗi, tôi thông báo với anh rằng tôi đã có đi xem buổi diễn của anh và buổi diễn ấy khá là hay.





Sau đó chúng tôi thường xuyên trao đổi mail liên quan đến cuốn sách. Với cuốn sách này, Leslie đã rất tỉ mỉ về những chi tiết và thiết kế. Anh thường hỏi tôi hoặc thực hiện các đề nghị về kích thước và hình dạng của cuốn sách hay chất liệu của bìa sách. Lúc đầu, anh muốn làm một cuốn sách với kích thước lớn hơn, chẳng hạn như cỡ B4, nhưng sau đó anh nói cuốn sách nên nhỏ hơn và là hình vuông. Có lẽ anh đã thấy nhiều cuốn sách ảnh khác nhau trong suốt tour diễn , dường như là anh đang suy nghĩ xem khổ nào là tốt nhất cho cuốn sách của mình . Đối với chất liệu cho bìa sách, anh muốn nó được làm bằng nhung dày. Khi tôi nói chúng tôi không thể in tiêu đề trên đó, anh đã thay đổi nó bằng chất liệu khác để tiêu đề có thể in lên được . Sau đó, anh đề nghị rằng cuốn sách không nên được đóng gói một cách thông thường mà đặt cuốn sách vào một cái túi để mọi người không thể nhìn thấy nội dung bên trong. Chúng tôi không có thời gian để gặp nhau vì vậy chúng tôi dựa vào mail để trao đổi giữ liên lạc nhưng trong khi chúng tôi trao đổi tất cả những điều này thì chúng tôi không bao giờ thảo luận về các chi tiết của cuốn sách. Một năm sau, vào giữa tháng 1, lúc bắt đầu của năm mới,cuối cùng thì chúng tôi đã bắt đầu nói về các nội dung của cuốn sách như hình ảnh phải như thế nào hoặc loại thiết kế nào mà chúng tôi nên sử dụng.


Leslie và tôi muốn cuốn sách mang một chủ đề về Trung Quốc, vì vậy chúng tôi nghĩ rằng nó sẽ thích hợp với sự thiết kế của các nhà thiết kế HK. Leslie đã đề nghị tên của một số công ty và cuối cùng chúng tôi quyết định chọn một công ty thiết kế có tên là La La Shya của Shya Wing. Chúng tôi nghĩ rằng sẽ có một cảm giác đồng nhất nếu chúng tôi để cho các nhiếp ảnh gia được tham gia vào việc thiết kế cuốn sách. Sau đó tôi phát hiện ra rằng giữa ba trong chúng tôi, Shya La La bao gồm một nhóm các nghệ sĩ với tính chất cá nhân khác biệt, Leslie, một ngôi sao tỏa sáng đang theo đuổi nghệ thuật một cách xuất sắc trong sự trình diễn của anh và tôi, từ điểm nhìn của một nhà xuất bản, có tồn tại một sự khác biệt lớn trong cách chúng tôi đã suy nghĩ .


***

2 nhận xét:

  1. Leslie để râu nhìn cũng man mà. Seo cứ bắt Leslie không để râu chứ, đâu có phải thái giám đâu mà hok được để râu. Nhảm nhí quá !!!

    Trả lờiXóa