“THẬP ĐẠI NAM TINH” CÓ ẢNH HƯỞNG SÂU SẮC NHẤT TRONG
GIỚI ĐIỆN ẢNH TRUNG HOA
GIỚI ĐIỆN ẢNH TRUNG HOA
Dịch: ngan_sang_woo
Nguồn: tt.mop.com
Tựa gốc: 对中国电影界影响最深的十大男影星
1. Lý Tiểu Long:
Cuộc đời của người anh hùng màn bạc này tràn ngập sắc thái truyền kỳ, đem ảnh hưởng đến cho hơn cả một thế hệ. Mặc dù có thể nói là trong giới điện ảnh Trung Hoa, anh ấy là minh tinh được người ngoại quốc biết đến sớm nhất, thế nhưng tôi cảm thấy thành tựu của anh trong lĩnh vực võ thuật còn vươn xa rất nhiều hơn so với thành tựu điện ảnh. Cơ hồ mỗi bộ tác phẩm của anh đều mang bản sắc nguyên thủy, tự nhiên, nếu chiếu theo ngày nay mà nói, đây có lẽ là một diễn viên mang nhiều khuyết điểm chí mạng nhất. Nhưng chúng ta vẫn cố chấp yêu thích phim của anh chỉ để được nghe tiếng thét cũng như chiêm ngưỡng thân thủ linh hoạt hung mãnh của anh trên màn ảnh.
2. Trương Quốc Vinh:
Tương tự như Lý Tiểu Long, Trương Quốc Vinh cũng là một minh tinh màn bạc mang đầy sắc thái huyền thoại. Vẻ bề ngoài quá phần tuấn mỹ không những không nhấn chìm diễn xuất của anh mà trái lại, nói anh là thiên hoàng của phim nghệ thuật cũng không quá đáng chút nào. Trong ngành giải trí ở đất Hong Kong này, đối với ngôi sao, người ta hay giở trò bới lông tìm vết đã trở nên nổi tiếng rồi. Nhưng ca ca khác với những người bình thường có định hướng giới tính nhận được sự cảm thông của mọi người. Cuối cùng rốt cuộc là thượng đế đã nuông chiều hay bỏ rơi anh ấy, để anh khiến chúng ta không thể chấp nhận cách anh đã chấm dứt sinh mệnh của mình?
3. Châu Nhuận Phát:
Nếu như nói đối thủ của Trương Quốc Vinh trong giới ca nhạc là Đàm Vịnh Lân, thế thì đối thủ của anh ấy trong giới điện ảnh không còn nghi ngờ gì nữa, chính là vị thiên hoàng Châu Nhuận Phát này. Khởi sự từ vai diễn Hứa Văn Cường, mỗi một nhân vật mà Phát ca nhào nặn đều có thể được gọi là kinh điển – tiểu Mã ca, Thuyền Đầu Xích, Đỗ Thần … Kỹ năng diễn xuất đã đạt đến mức “lô hỏa thuần thanh” của anh chinh phục mỗi người xem.
4. Thành Long:
Trước tiên không nói đến diễn xuất của anh mà chỉ nói đến việc anh nhẫn nại nơi băng ghế dự bị suốt 10 năm lạnh lẽo và tinh thần kính nghiệp khiến người kinh ngạc. Trong làng điện ảnh Hoa ngữ khó mà tìm ra được đối thủ xứng tầm với anh ta. Khi ấy, lúc anh mới bắt đầu vào nghề, lấy cờ hiệu là “Lý Tiểu Long thứ hai” vẫn chưa được mọi người công nhận, bởi vì trên đời chỉ có một Lý Tiểu Long là đủ. Thông minh thay, anh đã kịp thời chọn con đường khác, giúp mọi người có thể mở tầm mắt trước thiên địa rộng lớn của phim võ thuật và anh thật sự đã đạt được thành tựu lâu dài. Ngày nay, danh xưng “đại ca” của anh không chỉ biểu hiện trong làng giải trí thôi! Chỉ là liệu anh còn có thể đánh được bao lâu nữa?
5. Châu Tinh Trì:
Điện ảnh Hong Kong có 2 tên tuổi lớn bảo chứng doanh thu phòng vé, đó chính là Thành Long và Châu Tinh Trì. Châu Tinh Trì – người ta chỉ thấy những trận cười khoa trương của anh qua những bộ phim, nào có mấy người hiểu được nỗi cay đắng bơ vơ mà anh đã từng nếm trải. Có người hoài nghi khả năng diễn xuất của anh, trên thực tế chẳng cần phải tính toán so đo làm gì, bởi vì anh đã mang đến cho chúng ta niềm hân hoan vui vẻ, thế là đủ lắm rồi, hà tất phải đòi hỏi khắt khe? Trăm năm sau, điều khiến mọi người nhớ đến Châu Tinh Trì đâu chỉ là tiếng cười của anh?
6. Lương Triều Vỹ:
Tại Trung Hoa, ngôi sao điện ảnh được xưng tụng danh hiệu Ảnh đế mà tôi nghĩ đến không ai khác hơn ngoài Lương Triều Vỹ, ủy viên hiệp hội giải thưởng Hong Kong tựa hồ rất sủng ái anh ấy, khiến anh giật giải thưởng đến mềm cả tay. Niềm vinh dự biết bao người mơ ước, đối với anh mà nói lại không thành vấn đề. Chí ít thì Lưu Đức Hoa hẳn là nghĩ như thế. Giải “Ảnh đế” của nam diễn viên Lương Triều Vỹ - người được xem như công cụ phục vụ của Vương Gia Vệ - có vẻ như là thứ phải được trao cho anh. Tuy nhiên việc anh cũng từng diễn những bộ phim lộn xộn giống như là chống đối ngầm đối với Vương Gia Vệ vậy. Ít nhất có một điểm mà chúng ta không cần phải hoài nghi, đó chính là anh được sinh ra để dành cho diễn xuất và sống vì diễn xuất.
7. Lý Liên Kiệt:
“Hoàng đế công phu” Lý Liên Kiệt có vẻ tương đối may mắn hơn người khác một chút, từ lúc mới đặt chân vào nghề tự nhiên đã được đóng vai chính đầu tay. Võ công của anh không cần phải đặt nghi vấn, điều mà người ta tranh cãi về anh là kỹ năng diễn xuất, họ nói anh chỉ có thể là diễn viên đánh đấm, thật ra đây chỉ là lời nói phiến diện. Diễn viên điện ảnh biết đánh đấm, hành động ở Hong Kong đếm không xuể, chỉ có “cao tay” hơn người khác trong khả năng diễn xuất như thế mới có thể “xuất kỳ chế thắng”. Nếu chỉ nhờ vào quả đấm, tôi nghĩ anh ấy sẽ không thể phác họa nên nhiều hình tượng kinh điển như thế. Hoàng Phi Hồng, Phương Thế Ngọc…có một sự thật có thể chứng minh, chính PhươngThế Ngọc bướng bỉnh nghịch ngợm là hình tượng nhào nặn sau đại khí trầm ổn của Hoàng Phi Hồng.
8. Lưu Đức Hoa:
Xây dựng nhiều hình tượng nhân vật trên phim nhất, là minh tinh liên quan đến chủ đề phim ảnh nhiều nhất, nếu như anh ấy nhận mình đứng thứ hai thì chẳng ai có thể nhận thứ nhất cả. Là một trong Ngũ Hổ Tướng đương thời cho đến “Tiêu chí giải trí của người Hoa” ngày hôm nay. Người ta dường như đối với anh hơi khắt khe, yêu cầu đặt ra quá cao rồi. Nhưng bây giờ phải chăng là chúng ta nên “buông lỏng” yêu cầu đối với anh một chút rồi không, xưng hiệu ảnh đế sẽ đi kèm với khả năng thực tế, tinh thần kính nghiệp và lời cửa miệng nhất quán đang nói cho mọi người biết – “Lão thiên vương hãy còn lợi hại lắm”. Còn một điểm nữa là người đã hơn bốn mươi mấy tuổi rồi mà có thể được nhiều thiếu nữ cổ vũ như thế, đó là điều mà một người bình thường không thể làm được.
9. Cát Ưu:
Nếu như luận về kỹ năng diễn xuất, anh ấy tuyệt đối không còn gì để nói. Có thể nói trên bất kỳ cuộc tranh đua dài ngắn nào thì vấn đề nảy sinh chính là trên mặt hình tượng của anh ấy. Hơi khó để nhận xét là tinh tế, tao nhã. Trong bối cảnh giới giải trí ngày nay đối với dung mạo yêu cầu hơi quá, thế mà anh có thể hòa trộn nên những nhân vật “tầm cỡ” thì “công lực” hiển nhiên chẳng phải là nhỏ. Bởi vì tôi không hiểu rõ mấy những vở kịch xưa nên cũng không muốn đánh giá quá nhiều về anh.
10. Khương Văn:
Những nhân vật của ảnh đế này nhanh chóng bị bỏ quên, luôn luôn cho người ta cảm giác tùy tiện, thậm chí có chút nhếch nhác, bẩn thỉu. Thế nhưng nếu nói đến giới làm phim, tuyệt đối không thể thiếu tên anh. Bởi vì ở đại lục, những diễn viên có kỹ năng diễn xuất đều đua nhau cạnh tranh quay phim truyền hình, nhưng người đàn ông này lại đơn thân phấn đấu trong giới điện ảnh và đã đạt nhiều thành tích nổi bật. Tôi nhớ “Cao Lương Đỏ” có thể giành được một giải thưởng tại liên hoan phim Cannes, anh là người đã có công không thể phủ nhận trong việc mang lại vinh dự này.
Images: thanks to weibo.
1. Lý Tiểu Long:
Cuộc đời của người anh hùng màn bạc này tràn ngập sắc thái truyền kỳ, đem ảnh hưởng đến cho hơn cả một thế hệ. Mặc dù có thể nói là trong giới điện ảnh Trung Hoa, anh ấy là minh tinh được người ngoại quốc biết đến sớm nhất, thế nhưng tôi cảm thấy thành tựu của anh trong lĩnh vực võ thuật còn vươn xa rất nhiều hơn so với thành tựu điện ảnh. Cơ hồ mỗi bộ tác phẩm của anh đều mang bản sắc nguyên thủy, tự nhiên, nếu chiếu theo ngày nay mà nói, đây có lẽ là một diễn viên mang nhiều khuyết điểm chí mạng nhất. Nhưng chúng ta vẫn cố chấp yêu thích phim của anh chỉ để được nghe tiếng thét cũng như chiêm ngưỡng thân thủ linh hoạt hung mãnh của anh trên màn ảnh.
2. Trương Quốc Vinh:
Tương tự như Lý Tiểu Long, Trương Quốc Vinh cũng là một minh tinh màn bạc mang đầy sắc thái huyền thoại. Vẻ bề ngoài quá phần tuấn mỹ không những không nhấn chìm diễn xuất của anh mà trái lại, nói anh là thiên hoàng của phim nghệ thuật cũng không quá đáng chút nào. Trong ngành giải trí ở đất Hong Kong này, đối với ngôi sao, người ta hay giở trò bới lông tìm vết đã trở nên nổi tiếng rồi. Nhưng ca ca khác với những người bình thường có định hướng giới tính nhận được sự cảm thông của mọi người. Cuối cùng rốt cuộc là thượng đế đã nuông chiều hay bỏ rơi anh ấy, để anh khiến chúng ta không thể chấp nhận cách anh đã chấm dứt sinh mệnh của mình?
3. Châu Nhuận Phát:
Nếu như nói đối thủ của Trương Quốc Vinh trong giới ca nhạc là Đàm Vịnh Lân, thế thì đối thủ của anh ấy trong giới điện ảnh không còn nghi ngờ gì nữa, chính là vị thiên hoàng Châu Nhuận Phát này. Khởi sự từ vai diễn Hứa Văn Cường, mỗi một nhân vật mà Phát ca nhào nặn đều có thể được gọi là kinh điển – tiểu Mã ca, Thuyền Đầu Xích, Đỗ Thần … Kỹ năng diễn xuất đã đạt đến mức “lô hỏa thuần thanh” của anh chinh phục mỗi người xem.
4. Thành Long:
Trước tiên không nói đến diễn xuất của anh mà chỉ nói đến việc anh nhẫn nại nơi băng ghế dự bị suốt 10 năm lạnh lẽo và tinh thần kính nghiệp khiến người kinh ngạc. Trong làng điện ảnh Hoa ngữ khó mà tìm ra được đối thủ xứng tầm với anh ta. Khi ấy, lúc anh mới bắt đầu vào nghề, lấy cờ hiệu là “Lý Tiểu Long thứ hai” vẫn chưa được mọi người công nhận, bởi vì trên đời chỉ có một Lý Tiểu Long là đủ. Thông minh thay, anh đã kịp thời chọn con đường khác, giúp mọi người có thể mở tầm mắt trước thiên địa rộng lớn của phim võ thuật và anh thật sự đã đạt được thành tựu lâu dài. Ngày nay, danh xưng “đại ca” của anh không chỉ biểu hiện trong làng giải trí thôi! Chỉ là liệu anh còn có thể đánh được bao lâu nữa?
5. Châu Tinh Trì:
Điện ảnh Hong Kong có 2 tên tuổi lớn bảo chứng doanh thu phòng vé, đó chính là Thành Long và Châu Tinh Trì. Châu Tinh Trì – người ta chỉ thấy những trận cười khoa trương của anh qua những bộ phim, nào có mấy người hiểu được nỗi cay đắng bơ vơ mà anh đã từng nếm trải. Có người hoài nghi khả năng diễn xuất của anh, trên thực tế chẳng cần phải tính toán so đo làm gì, bởi vì anh đã mang đến cho chúng ta niềm hân hoan vui vẻ, thế là đủ lắm rồi, hà tất phải đòi hỏi khắt khe? Trăm năm sau, điều khiến mọi người nhớ đến Châu Tinh Trì đâu chỉ là tiếng cười của anh?
6. Lương Triều Vỹ:
Tại Trung Hoa, ngôi sao điện ảnh được xưng tụng danh hiệu Ảnh đế mà tôi nghĩ đến không ai khác hơn ngoài Lương Triều Vỹ, ủy viên hiệp hội giải thưởng Hong Kong tựa hồ rất sủng ái anh ấy, khiến anh giật giải thưởng đến mềm cả tay. Niềm vinh dự biết bao người mơ ước, đối với anh mà nói lại không thành vấn đề. Chí ít thì Lưu Đức Hoa hẳn là nghĩ như thế. Giải “Ảnh đế” của nam diễn viên Lương Triều Vỹ - người được xem như công cụ phục vụ của Vương Gia Vệ - có vẻ như là thứ phải được trao cho anh. Tuy nhiên việc anh cũng từng diễn những bộ phim lộn xộn giống như là chống đối ngầm đối với Vương Gia Vệ vậy. Ít nhất có một điểm mà chúng ta không cần phải hoài nghi, đó chính là anh được sinh ra để dành cho diễn xuất và sống vì diễn xuất.
7. Lý Liên Kiệt:
“Hoàng đế công phu” Lý Liên Kiệt có vẻ tương đối may mắn hơn người khác một chút, từ lúc mới đặt chân vào nghề tự nhiên đã được đóng vai chính đầu tay. Võ công của anh không cần phải đặt nghi vấn, điều mà người ta tranh cãi về anh là kỹ năng diễn xuất, họ nói anh chỉ có thể là diễn viên đánh đấm, thật ra đây chỉ là lời nói phiến diện. Diễn viên điện ảnh biết đánh đấm, hành động ở Hong Kong đếm không xuể, chỉ có “cao tay” hơn người khác trong khả năng diễn xuất như thế mới có thể “xuất kỳ chế thắng”. Nếu chỉ nhờ vào quả đấm, tôi nghĩ anh ấy sẽ không thể phác họa nên nhiều hình tượng kinh điển như thế. Hoàng Phi Hồng, Phương Thế Ngọc…có một sự thật có thể chứng minh, chính PhươngThế Ngọc bướng bỉnh nghịch ngợm là hình tượng nhào nặn sau đại khí trầm ổn của Hoàng Phi Hồng.
8. Lưu Đức Hoa:
Xây dựng nhiều hình tượng nhân vật trên phim nhất, là minh tinh liên quan đến chủ đề phim ảnh nhiều nhất, nếu như anh ấy nhận mình đứng thứ hai thì chẳng ai có thể nhận thứ nhất cả. Là một trong Ngũ Hổ Tướng đương thời cho đến “Tiêu chí giải trí của người Hoa” ngày hôm nay. Người ta dường như đối với anh hơi khắt khe, yêu cầu đặt ra quá cao rồi. Nhưng bây giờ phải chăng là chúng ta nên “buông lỏng” yêu cầu đối với anh một chút rồi không, xưng hiệu ảnh đế sẽ đi kèm với khả năng thực tế, tinh thần kính nghiệp và lời cửa miệng nhất quán đang nói cho mọi người biết – “Lão thiên vương hãy còn lợi hại lắm”. Còn một điểm nữa là người đã hơn bốn mươi mấy tuổi rồi mà có thể được nhiều thiếu nữ cổ vũ như thế, đó là điều mà một người bình thường không thể làm được.
9. Cát Ưu:
Nếu như luận về kỹ năng diễn xuất, anh ấy tuyệt đối không còn gì để nói. Có thể nói trên bất kỳ cuộc tranh đua dài ngắn nào thì vấn đề nảy sinh chính là trên mặt hình tượng của anh ấy. Hơi khó để nhận xét là tinh tế, tao nhã. Trong bối cảnh giới giải trí ngày nay đối với dung mạo yêu cầu hơi quá, thế mà anh có thể hòa trộn nên những nhân vật “tầm cỡ” thì “công lực” hiển nhiên chẳng phải là nhỏ. Bởi vì tôi không hiểu rõ mấy những vở kịch xưa nên cũng không muốn đánh giá quá nhiều về anh.
10. Khương Văn:
Những nhân vật của ảnh đế này nhanh chóng bị bỏ quên, luôn luôn cho người ta cảm giác tùy tiện, thậm chí có chút nhếch nhác, bẩn thỉu. Thế nhưng nếu nói đến giới làm phim, tuyệt đối không thể thiếu tên anh. Bởi vì ở đại lục, những diễn viên có kỹ năng diễn xuất đều đua nhau cạnh tranh quay phim truyền hình, nhưng người đàn ông này lại đơn thân phấn đấu trong giới điện ảnh và đã đạt nhiều thành tích nổi bật. Tôi nhớ “Cao Lương Đỏ” có thể giành được một giải thưởng tại liên hoan phim Cannes, anh là người đã có công không thể phủ nhận trong việc mang lại vinh dự này.
Images: thanks to weibo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét