Thứ Tư, 13 tháng 4, 2011

Thăm Danny Chan tại bệnh viện cùng Leslie

Người tường thuật : Siu-yan Cha
Nguồn : lesliecheungcyberworld
Dịch bởi : heobeo@dienanh.net

Danny Chan (Trần Bách Cường) đã phải nhập viện hơn 10 tháng qua khi anh bị lâm vào chứng hôn mê sâu. Nhiều bạn bè đến thăm anh nhưng không có Leslie. Vì thế đã làm nảy sinh các suy đoán về mối quan hệ của họ không còn được tốt đẹp.

Chúng tôi tình cờ gặp Leslie vào một ngày. Anh ấy trông tràn đầy năng lượng. “Tôi vừa ăn Tết Nguyên Đán ở Canada, vừa mới về hôm qua thôi”, Leslie nói. Tôi hỏi anh liệu anh có muốn đến thăm Danny không. Anh trả lời có, nhưng với điều kiện sẽ không có bài tường thuật hay chụp hình.



Danny Chan và Leslie


Chúng tôi đi vào buổi tối. Tôi đưa cho anh mấy bông hoa và nói, “Tôi biết anh chắc sẽ quên mua hoa, nên tôi mua nó cho anh”. Anh đã cảm ơn tôi. Sau đấy tôi mới phát hiện ra là tôi đã nhầm.

Chúng tôi đi lên cầu thang … Người y tá nhận hoa của tôi và cảm ơn tôi. Anh quay sang Leslie và nói, “Xin cảm ơn vì các bông hoa của anh, anh Trương à. Chúng rất đẹp”. Leslie đã nhờ ai đó gửi hoa đến trước rồi. Những ngày này anh càng ngày càng trở nên tinh tế hơn.


Leslie nhìn chăm chú vào gương mặt của Danny, gần như không lộ cảm xúc. Anh nghiêng người tới, ghé rất gần vào gương mặt của Danny. Tôi khẽ khàng vào tai, “Danny à, Leslie ở đây này”. Leslie nhìn Danny một lúc lâu không nói gì. Anh nhìn vào chiếc máy y khoa ở bên cạnh anh ấy và hỏi, “Anh có nghĩ anh ấy nghe được tiếng của tôi không ?” “Khó nói được lắm”, người y tá đáp lời. Anh quay qua và nói với tôi, “Tôi sẽ nói chuyện với anh ấy. Nhớ cho tôi biết nếu có bất kỳ phản ứng nào nhé”. “Danny, Danny, Danny, Leslie đây !” Không có hồi đáp. Nhịp tim của anh ấy vẫn ở mức 94, không thay đổi. Anh hỏi tôi, “Tin nói là chân và tay của anh ấy bị teo lại, có thật không ?” Tôi cho anh xem tay của Danny, “Dĩ nhiên là không”. “Anh ấy mập lên phải không ?” “Phải”, người y tá trả lời. “Anh phải giảm cân khi tỉnh lại đấy nhé”, Leslie pha trò với Danny. Tôi biết anh đang muốn làm dịu bầu không khí. Anh hỏi người y tá thêm lần nữa, “Liệu anh ấy sẽ mập lên nữa không ?” Anh dường như rất quan tâm đến cân nặng của Danny. “Không đâu, vì chúng tôi có chuyên gia dinh dưỡng coi sóc lượng calo trong bữa ăn cho anh ấy rồi”.


Sau một hồi Leslie nói anh phải đi. Anh chào tạm biệt Danny. Chúng tôi đứng đợi thang máy ở hành làng. Leslie không nói gì. Tôi nhận ra anh đang cọ các ngón tay của anh vào nhau, trông có vẻ lo lắng và không được thoải mái. Sau một khoảng im lặng dài anh nói, “Tôi thật sự rất buồn khi thấy anh ấy như thế này !” Anh lặp lại lần nữa, “Thật buồn ! Sao anh ấy lại tự hại mình như thế ? Nếu anh không yêu bản thân mình thì ai sẽ yêu anh ? Anh ấy lúc nào cũng thấy không vui. Tôi đã nói với anh nhiều lần rồi mà anh không nghe.”


Một sự im lặng dài. Anh vẫn trông rất bứt rứt. Nhìn lên bầu trời mây u ám anh nói, “Tôi hy vọng chúng ta sẽ sớm nhìn thấy mặt trời, hôm nay thật buồn thảm !” Lời của anh dường như có hai nghĩa. Khi tôi nhìn trộm qua chiếc kính râm của anh, tôi thấy mắt anh đỏ hoe. “Anh muốn khóc à ?” “Không, tôi chỉ thấy buồn quá. Tôi dạo gần đây đã nhìn thấy quá nhiều điều không hay, quá nhiều.”




“Anh biết Danny được bao lâu rồi ?” “15 năm. Anh ấy là nam diễn viên chính trong phim “Encore” vai của tôi chỉ là một vai phụ”. Cả ba chàng trai trẻ đẹp đẽ này – Leslie, Danny và Paul đều từng có chung một nhà quản lý. Mười lăm năm sau, chỉ còn lại Leslie vẫn sống hạnh phúc và yêu mến cuộc sống của anh*. Tôi thở dài. Leslie và Danny có tính cách khác nhau. Người trước cứng rắn và lạc quan trong khi người sau mỏng manh và nhạy cảm. “Phải, tôi cứng rắn đấy”, Leslie thừa nhận. “Sao anh không đi thăm Danny sớm hơn ?” “Tôi không thể. Năm ngoái là Năm con Khỉ. Người tuổi Thân không được đi đến bệnh viện**. “Tôi đến sớm sau Năm mới”, anh nói. Anh nghe tin xấu tại Bắc Kinh khi đang đóng phim “Farewell to My Concubine”. Tôi nói cho anh nghe về suy đoán của một số người (không đến viện thăm Danny). Anh trông hơi bối rối một chút và nói, “Mấy người này kinh khủng. Sao họ luôn đồn đãi về người khác như vậy ?”


Trước khi rời đi anh đã hỏi tôi, “Tôi phải trả tiền hoa cho anh, hết bao nhiêu vậy ?” Làm sao tôi có thể lấy tiền của anh ! Nhưng anh cứ khăng khăng mời tôi đi uống trà để bù vào. Từ đầu mối nhỏ này chúng ta có thể thấy phong cách làm việc của anh.

oOo

* Danny Chan mất một năm sau đó. Paul Chung tự tử chết tại gia cư của anh vào năm 1989. Lý do được tường thuật vì anh bị lừa gạt, nợ hàng triệu đô la.
** Theo bói toán Trung Quốc, trong năm con Khỉ, người tuổi Thân phải kiêng kỵ làm một số điều.

Từ trái qua: Danny Chan, Leslie Cheung và Paul Chung


1 nhận xét: