Trích cuốn "The Cinema of Wong Kar Wai" (2016)
Người dịch: Do Hong Diep
Đoạn đối thoại với Vương Gia Vệ:
Xuân Quang Xạ Tiết là bộ phim cuối cùng của anh với Leslie Trương Quốc Vinh, người đã diễn vai chính trong ba trong số những phim hay nhất của anh.
- Tôi ước tôi có nhiều thời gian hơn nữa làm việc cùng anh ấy. Sự hợp tác của chúng tôi đã rất tốt đẹp. Không có anh ấy, bộ phim này đã không thể thực hiện.
Có vẻ như đây là thời điểm thích hợp để nói về cảm nhận tổng quan của anh về Leslie. Những người tôi biết luôn tò mò về anh ấy. Anh nghĩ thế nào về anh ấy ?
- Điều gây ấn tượng nhất với tôi về Leslie là kể từ lần đầu tôi gặp anh ấy, anh ấy đã luôn tự cho mình là một Truyền Kỳ. “Gia Vệ," anh ấy hỏi, "anh có nghĩ rằng tôi là một Truyền Kỳ không ?”. Lúc đầu tôi tưởng anh ấy nói đùa, sau đó mới nhận ra anh ấy thực sự nghĩ vậy. Anh ấy bảo “Đừng gọi tôi là Leslie, hãy gọi tôi là Truyền Kỳ.” (Phá lên cười). Và anh ấy thật sự bị ám ảnh với ý tưởng này. "Tôi sẽ là một Truyền Kỳ," anh ấy nói, "Tôi phải là một Truyền Kỳ". Tôi đã không biết rằng anh ấy sẽ đi xa như vậy khi tự tước đoạt cuộc sống của mình.
Tại sao anh ấy lại muốn trở thành truyền kỳ ?
- Anh ấy luôn muốn mình được mọi người ghi nhớ. Anh ấy bảo với tôi rằng thần tượng lớn nhất của anh là Momoe Yamaguchi. Cô ấy khởi đầu là một thần tượng thiếu niên, và gần như luôn xuất hiện trong các câu chuyện tình yêu lãng mạn. Trong các bộ phim, cô đóng vai nàng Juliet, còn chồng của cô ấy (Tomokazu Miura) là chàng Romeo. Nhưng cô ấy là đại minh tinh, nổi tiếng hơn anh ấy rất nhiều. Rồi khi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, cô ấy kết hôn, giải nghệ và không bao giờ quay trở lại - không bao giờ xuất hiện lần nữa trước công chúng. Cô trở thành một người nội trợ và chỉ lo chăm sóc gia đình. Đối với Leslie, đó chính là ý nghĩa của một truyền kỳ. Anh ấy nói, “Tôi sẽ giải nghệ khi ở trên đỉnh cao. Tôi không muốn ở bên kia triền dốc. Tôi không muốn bị già đi.”
Anh ấy vốn đã nổi tiếng khủng khiếp rồi. Tại sao điều đó lại quan trọng với anh ấy đến thế ?
- Leslie không phải người luôn có cảm giác an toàn. Anh ấy cần được yêu thương, cần được chú ý, cần được tán thưởng. Anh ấy cần được ở trong ánh sáng tâm điểm. Anh ấy không có tuổi thơ vất vả, nhưng những năm đầu khởi nghiệp rất khó khăn. Anh ấy đã luôn bị chế giễu và bị từ chối. Anh ấy đã rất buồn vào thời điểm đó.
Nhìn từ bên ngoài, Leslie hiển nhiên là một minh tinh, điều này rõ ràng đến mức không ai là không nhận thấy.
- Anh ấy là người đi trước thời đại của mình một chút. Với công chúng nói chung, thỉnh thoảng họ cho rằng "Anh hơi làm quá rồi đấy". Anh ấy vượt quá giới hạn của họ. Tôi quen biết anh khi anh còn chưa quá nổi tiếng. Hồi ấy anh chủ yếu diễn trong TV show. Như Maggie Trương Mạn Ngọc, anh có thể vừa hiện đại vừa cổ điển. Đó là lý do mà các màn trình diễn của anh lại đa dạng và có dải độ rộng như thế, từ Đông Tà Tây Độc cho tới Bá Vương Biệt Cơ.
Và anh đã tuyển anh ấy vào vai chàng thanh niên Tây hóa trong phim A Phi Chính Truyện - Anh ấy thực sự hoàn hảo cho vai diễn.
Anh ấy rất xuất sắc khi diễn các nhân vật phi luân lý.
- Anh ấy là một người lãng mạn. Nhưng anh ấy cũng suy nghĩ hết sức thấu đáo và luôn quan tâm tới người khác. Thế nên chúng tôi đều rất đau buồn vào cái đêm anh ấy rời bỏ. Tại thời điểm thấp nhất trong sự nghiệp của tôi, sau A Phi Chính Truyện, anh ấy đã luôn ở bên ủng hộ tôi. Được làm việc với anh ấy là một trong những điểm sáng nhất trong sự nghiệp của tôi.
Đoạn đối thoại với Vương Gia Vệ:
Xuân Quang Xạ Tiết là bộ phim cuối cùng của anh với Leslie Trương Quốc Vinh, người đã diễn vai chính trong ba trong số những phim hay nhất của anh.
- Tôi ước tôi có nhiều thời gian hơn nữa làm việc cùng anh ấy. Sự hợp tác của chúng tôi đã rất tốt đẹp. Không có anh ấy, bộ phim này đã không thể thực hiện.
- Điều gây ấn tượng nhất với tôi về Leslie là kể từ lần đầu tôi gặp anh ấy, anh ấy đã luôn tự cho mình là một Truyền Kỳ. “Gia Vệ," anh ấy hỏi, "anh có nghĩ rằng tôi là một Truyền Kỳ không ?”. Lúc đầu tôi tưởng anh ấy nói đùa, sau đó mới nhận ra anh ấy thực sự nghĩ vậy. Anh ấy bảo “Đừng gọi tôi là Leslie, hãy gọi tôi là Truyền Kỳ.” (Phá lên cười). Và anh ấy thật sự bị ám ảnh với ý tưởng này. "Tôi sẽ là một Truyền Kỳ," anh ấy nói, "Tôi phải là một Truyền Kỳ". Tôi đã không biết rằng anh ấy sẽ đi xa như vậy khi tự tước đoạt cuộc sống của mình.
Tại sao anh ấy lại muốn trở thành truyền kỳ ?
- Anh ấy luôn muốn mình được mọi người ghi nhớ. Anh ấy bảo với tôi rằng thần tượng lớn nhất của anh là Momoe Yamaguchi. Cô ấy khởi đầu là một thần tượng thiếu niên, và gần như luôn xuất hiện trong các câu chuyện tình yêu lãng mạn. Trong các bộ phim, cô đóng vai nàng Juliet, còn chồng của cô ấy (Tomokazu Miura) là chàng Romeo. Nhưng cô ấy là đại minh tinh, nổi tiếng hơn anh ấy rất nhiều. Rồi khi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, cô ấy kết hôn, giải nghệ và không bao giờ quay trở lại - không bao giờ xuất hiện lần nữa trước công chúng. Cô trở thành một người nội trợ và chỉ lo chăm sóc gia đình. Đối với Leslie, đó chính là ý nghĩa của một truyền kỳ. Anh ấy nói, “Tôi sẽ giải nghệ khi ở trên đỉnh cao. Tôi không muốn ở bên kia triền dốc. Tôi không muốn bị già đi.”
Anh ấy vốn đã nổi tiếng khủng khiếp rồi. Tại sao điều đó lại quan trọng với anh ấy đến thế ?
- Leslie không phải người luôn có cảm giác an toàn. Anh ấy cần được yêu thương, cần được chú ý, cần được tán thưởng. Anh ấy cần được ở trong ánh sáng tâm điểm. Anh ấy không có tuổi thơ vất vả, nhưng những năm đầu khởi nghiệp rất khó khăn. Anh ấy đã luôn bị chế giễu và bị từ chối. Anh ấy đã rất buồn vào thời điểm đó.
Nhìn từ bên ngoài, Leslie hiển nhiên là một minh tinh, điều này rõ ràng đến mức không ai là không nhận thấy.
- Anh ấy là người đi trước thời đại của mình một chút. Với công chúng nói chung, thỉnh thoảng họ cho rằng "Anh hơi làm quá rồi đấy". Anh ấy vượt quá giới hạn của họ. Tôi quen biết anh khi anh còn chưa quá nổi tiếng. Hồi ấy anh chủ yếu diễn trong TV show. Như Maggie Trương Mạn Ngọc, anh có thể vừa hiện đại vừa cổ điển. Đó là lý do mà các màn trình diễn của anh lại đa dạng và có dải độ rộng như thế, từ Đông Tà Tây Độc cho tới Bá Vương Biệt Cơ.
Và anh đã tuyển anh ấy vào vai chàng thanh niên Tây hóa trong phim A Phi Chính Truyện - Anh ấy thực sự hoàn hảo cho vai diễn.
Anh ấy rất xuất sắc khi diễn các nhân vật phi luân lý.
- Anh ấy là một người lãng mạn. Nhưng anh ấy cũng suy nghĩ hết sức thấu đáo và luôn quan tâm tới người khác. Thế nên chúng tôi đều rất đau buồn vào cái đêm anh ấy rời bỏ. Tại thời điểm thấp nhất trong sự nghiệp của tôi, sau A Phi Chính Truyện, anh ấy đã luôn ở bên ủng hộ tôi. Được làm việc với anh ấy là một trong những điểm sáng nhất trong sự nghiệp của tôi.